Khương Nịnh Bảo bình tĩnh nhìn đại bá nương giả vờ trấn định, quay đầu nhìn sắc mặt trầm trầm của lão phu nhân, khoé miệng không tự giác nổi lên nụ cười.
Đại bá nương đây là muốn nàng một mình ăn mảnh, khẩn trương nhất thời lại dám đem lão phu nhân bỏ qua một bên.
thật là không thích hợp.
Chỉ tiếc lão phu nhân hình như không nhận ra được.
Khương Nịnh Bảo cụp mi, lúc này đây, Trương thị đã chạm đến giới hạn của nàng, nàng cũng không tính là sẽ bỏ qua cho bà ta, đường đường là Quốc Công phu nhân, không cần nhịn xuống cơn tức giận, trước kia Trương thị đánh nhỏ mắng nhỏ, vẫn chưa thật sự xúc phạm đến nàng, bây giờ không giống như vậy, lương tâm Trương thị đã quá dơ bẩn.
Ai lại ngay trong nhà mình, đợi cháu gái về lại mặt, lại cho nàng ăn đồ ăn có thuốc làm vô sinh, lòng dạ Trương thị đã quá đen tối rồi.
Nếu không có hai vị ma ma dạy bảo, có lẽ nàng cũng đã mắc mưu mà không hay biết gì.
"Đại bá nương, ý tốt của người, cháu gái nhận, nhưng cháu gái cũng không phải là người có đồ ngon ăn mảnh một mình, Tiểu Đào, mang đồ ăn này chia ra, để mọi người cùng được nếm thử."
Khương Nịnh Bảo nhẹ vén tóc mai bên tai, cười khanh khách nhìn đại bá nương, nhỏ nhẹ mở miệng, tươi cười xinh đẹp, giống như hoa sinh trong hồ, thanh thuần kiều diễm.
Tiểu Đào là tên của nữ tỳ mới gắp đồ ăn cho nàng.
Trong mắt Trương thị, tươi cười của Khương Nịnh Bảo, giống như ác quỷ đòi mạng, trong lòng bà ta đột nhiên dâng lên khí lạnh, không, tuyệt đối không thể để Dao nhi cùng đại tức phụ ăn những món ăn này.
Khương lão phu nhân lại cực kỳ hài lòng với cách làn của cháu gái thứ tư, không chút do dự ra tay giúp đỡ.
"Tứ nha đầu nói rất đúng, chia ra năm phần vừa đủ."
Nụ cười của Khương Nịnh Bảo lại càng đẹp hơn nữa.
Tiểu Đào thì lại chậm chạm không nhúc nhích.
Khương Nịnh Bảo quay đầu lại nhìn tỳ nữ Tiểu Đào một cái, lại nhận thấy môi nàng ta run rẩy, mặt mày lạnh toát, xem ra Tiểu Đào cũng là bị người kích động a.
"Tiểu Đào!"
Nịnh Bảo lại gọi lần nữa, tươi cười trên mặt nhạt dần, nhưng lạnh lẽo bên trong giọng nói lại làm Tiểu Đào run lập cập, nàng ta trộm nhìn phu nhân một cái, lại thấy phu nhân dùng tay ra hiệu cho mình.
Tiểu Đào xem như đã hiểu ý tứ của đại phu nhân, tay khẽ run, trên mặt nở ra nụ cười cứng ngắc, căng đầu ra mà nói.
"Tứ tiểu thư, nô ty sẽ chia đồ ăn ngay ạ."
Khương Nịnh Bảo hơi nheo mắt, tầm mắt hai người cũng không có gì sai, động tác của đại bá nương cũng là bình thường, nhưng ngược lại, ý nghĩ vừa chuyển, liền rõ ràng, Trương thị muốn làm hỏng mấy món ăn này, trong lòng liền cười lạnh, nàng sao có thể để bà ta toại nguyện được chứ.
Mấy món ăn này là nàng để xử lý Trương thị.
"Tiểu Đào, tay của ngươi ngàn vạn lần không được run, lỡ như làm đổ mấy món ăn này, tổ mẫu sẽ rất tức giận." Khương Nịnh Bảo cười hay không cười, giống như quan sát nàng ta, trong lời nói còn mang theo cảnh cáo.
Khương lão phu nhân nghe thấy lời này của cháu gái, cảm thấy có chút không đúng, chỉ là lại không thể nói được, bà nhíu nhíu mày, nhìn thoáng qua tỳ nữ tâm phúc lấy đồ ăn cho mình là Hồng Hạnh, tâm động, nói ra.
"Tiểu Đào, ngươi lui ra, Hồng Hạnh, ngươi đến đem đồ ăn kia chia ra đi."
Lời này vừa nói ra, thân mình Trương thị khẽ run lên, đầu óc như ầm ầm nổ ung, sống lưng tứa ra mồ hôi lạn, thấm ướt cả xiêm y phía sau.
Khương Nịnh Bảo cười cười nhìn đại bá nương, không bỏ qua chút phản ứng nào của bà ta.
Đại bá nương, không biết tiếp theo, người sẽ làm thế nào?
"Dạ, lão phu nhân."
Hồng Hạnh cung kính thành lời, đi bước nhỏ đến bên người Khương Nịnh Bảo, động tác thuần thục mà chia đồ ăn thành ra năm phần.
một lời lão phu nhân nói ra, Tiểu Đào liền âm thầm thở một hơi nhẹ nhõm, vội vàng cúi đầu lui xuống, không có ai biệt được vừa rồi nàng có bao nhiêu khẩn trương, khi thức ăn này bị đổ rơi, lão phu nhân trách phạt, nửa cái mạng còn không có.
Bây giờ có người nhận lấy, trong lòng Tiểu Đào vui mừng còn không kịp.
thật ra trong lòng nàng cũng là vô cùng không muốn làm chuyện này, ai bảo nàng hôm qua trong lúc vô tình nghe được, phu nhân cùng Dương ma ma tâm phúc của bà muốn ám hại tứ tiểu thư khi mà nàng ấy về lại mặt, còn bị bà ta bắt được, bây giờ, tính mạng người nhà của nàng đều nằm trong tay đại phu nhân, chỉ cần nàng nghe lời, người nhà nàng liền vô sự.
Vì thế Tiểu Đào chỉ có thể làm đồng phạm.
Trương thị nhịn không được liếc mắt nhìn Tiểu Đào, Tiểu Đào này thật sự được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, ngay cả chút việc nhỏ cũng làm không xong, bây giờ bà ta trái tim hồi hộp đến nổi muốn nhảy ra ngoài, vội vàng cầm ly trà lên uống một ngụm, không dám để người nhận thấy mình khác thường, một khi bị người phát hiện, kết cục chờ đợi bà là....
Trương thị thật không dám tưởng tượng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Gả Cho Cha Nam Chính
Romantikthể loại : Cổ Đại , HE , ngọt sủng , trong sinh , song khiết ( có ai cho mình biết cài này là gì không ) , xuyên sách , nữ phụ , nữ cường , trâu già gặm cỏ non , hoa trinh nữ ( ý nói nam chính ☻☻☻) Nguồn : Cung Quảng Hằng , Page Sắc- Cấm Thành Tại...