Soobin và Yeonjun ngồi uống cà phê ở canteen trường. Yeonjun nhấp nhấp ly cà phê rồi bắt đầu vấn đáp bạn.
"Này mày, sao dạo này mày hay thả thính em nó thế?"
"Hyuka ssi?" Soobin nhướn mày. Anh tắt và bỏ điện thoại xuống rồi nghiêng đầu sang một bên.
"Chả biết nữa. Em nó đáng yêu mà." Anh cười cười trả lời. Chả biết là thật hay đùa.
"Ờ." Yeonjun chỉ đáp lại vậy. Rồi đứng dậy chuẩn bị đi về lớp.
"Thế Beomgyu thế nào?" Soobin đứng lên không quên hỏi. Anh nghi ngờ, hình như Beomgyu có chuyện. Yeonjun vừa bước đi đã khựng lại.
"Nếu cần tao sẽ nhờ mày giúp." Yeonjun nói rồi bỏ đi. Giọng nói nghe cũng có vẻ nghiêm trọng. Dù chưa có chuyện gì xảy ra.
Đúng lúc Huening Kai đi ngang qua. Soobin đương nhiên là nhìn thấy, lập tức chạy ra chỗ em nó.
"Huening Hueningie. Ăn kem không anh mua cho?"
Huening Kai quay ra. Cũng đúng lúc đang thèm, gật gật rồi đi với anh.
"Chị Ryuji dạo này không bám dính hyung nữa à?" Huening Kai đang rất vui vì được ăn kem miễn phí nên mở chuyện nói.
"Ừ. Cậu ấy có mục tiêu mới thì phải. Càng tốt."
Huening Kai "ừm" một cái rồi mút cây kem vị yêu thích.
"Thích ăn lắm hả?" Hai người trên đường dạo bộ về lớp, Soobin để ý cậu nhóc bên cạnh chỉ biết ăn que kem mà chả quan tâm tới bất cứ thứ gì.
"Chứ sao? Kem mời bảo sao không ngon?" Huening Kai vẫn vui vẻ trả lời.
"Uầy. Ai bảo anh mời?" Soobin lại định giở trò.
Huening Kai khựng lại. Trưng bộ mặt khó hiểu nhìn anh.
"Ủa? Chứ sao?"
"Vẫn phải trả chứ bộ." Anh cười nói.
"Au. Trả bằng gì? Hyung uống cà phê không?"
"Không, thứ bảy đi chơi với anh." Soobinie, cậu thực sự vã đến nỗi dùng kem để rủ người ta đi chơi luôn á hả trời.
Nhưng không hơn không kém, Huening Kai cũng vì cây kem mà chấp nhận lời mời.
Quả thực là chịu hai người.
"Vậy thứ bảy ha? Anh qua đón."
"Ờ ờ ờ. Vào lớp đây." Ngay khi ăn hết que kem là Huening Kai quay ngắt 180 độ, chuyển sang Huening Kai chán nản và phũ phàng. Choi Soobin không tài nào hiểu được em nó. Cũng phải băn khoăn đi về lớp.
Ngày thứ bảy mà Soobinie mong chờ
Soobin mặc một chiếc áo chanh sả và khoác ngoài chiếc áo da bò nổi nhất hiện nay. Anh đeo chiếc kính đen, ngầu lòi tựa vào con xe đậu trước cửa nhà Hueningie và gọi điện cho em nó.
Ngược lại, ở trên phòng. Quang cảnh đơn giản là một con kì lân nằm ngủ say sưa quên trời đất quên cả anh tiền bối dưới nhà đang cố gắng gọi cho mình.
Khoảng gần nửa tiếng sau Huening Kai mới bắt máy, phải nói Soobin hơi bị kiên nhẫn. Nhưng Kai vẫn chưa tỉnh hẳn, cũng chỉ là mới dậy, nhấc đưa điện thoại lên tai và nói với giọng ngái ngủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
《Sookai》[Nhật kí] Được Tiền Bối Chăm Sóc
FanfictionAnh thật sự không ghét tôi? .được tiền bối chăm sóc. By zun_làm ơn đừng đem đi đâu khi chưa có sự cho phép.