1.4K 143 6
                                    

Ngày 27 tháng 8 năm 2015

6:30

Là kẻ bị ghét bỏ

"Tên nhãi Huening kia! Đứng lại không đừng trách"

Chạy

Chạy mãi

"Bắt được mày rồi. Chuột nhắt."

Tôi bị đã bị bắt

Bởi tên đầu gấu

Tưởng như sẽ ăn đập...

"Dừng tay"

Giọng nói ấy? Ai vậy?

"Ngươi muốn bị ăn đòn thay nó hửm"

Bị thả từ trên cao xuống

Mọi thứ trở nên mờ nhạt..

Ai.. đã... giúp... tôi?

.

.

.

"Em tỉnh rồi à? May quá."

Phòng y tế

Tôi lại bị ngất

Một anh có lẽ là tiền bối tiến đến giường đưa li nước cho tôi rồi cười nói. Trên má, xuất hiện đôi lúm đồng tiền đáng yêu.

Có phải... anh ấy là người khi nãy đã cứu tôi.

"Em ăn đi. Em ngất đi vì đói đấy."

Anh ấy đưa tôi hộp cơm.

Cánh cửa phòng mở ra.

Là cô, Lee Eunhee... đáng ghét...

"Huening kai. Cô nói thế nào hả?! Sao cháu không bao giờ nghe lời?! Nếu không có Soobin chắc lúc ấy cháu tiêu đời rồi."

Mắng tôi một trận rồi cô quay sang con người đang đơ ra kia.

"Cảm ơn cháu nhé Soobin. Không có cháu chắc Kai nhà cô tiêu rồi."

"À dạ không có gì ạ. Cũng là cháu tình cờ thấy em ấy bị bắt nạt ạ."

Anh ấy... đúng là người đã cứu tôi

"À nếu vậy... cô muốn nhờ cháu một việc.. hy vọng cháu giúp được.."

"Bla bla"

Cuộc hội thoại dài.. không đáng để nghe

Tôi chỉ đặt hộp cơm một bên rồi ngủ thiếp đi.

.

.

.

Khoảng 12:00

"Huening kai, đến giờ ăn trưa rồi."

Gì chứ? Anh vừa nói gì?

Đến giờ ăn trưa rồi? Ý anh là sao đây.

Mặc kệ lời anh, tôi lấy một lon cà phê đã giấu đem theo từ nhà. Chưa kịp mở ra

Ơ? Đâu mất tiêu rồi?

Tôi ngước lên, tên ngốc kia cầm lon cà phê ấy đặt ra xa.

"Cô em đã nói rằng em đã nhiều lần uống cà phê thay cơm nên mới bị vầy. Từ giờ hãy bỏ thói đó đi. Đi với anh. Anh mua đồ ăn cho em."

《Sookai》[Nhật kí] Được Tiền Bối Chăm SócNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ