Đỗ Kiêu Kiêu vô cảm ngồi cạnh ghế lái, Đỗ Khanh Khanh ngồi ghế sau lưng cô.
"Đi sớm về sớm." Đỗ Hồng Bân nói với hai người.
Lê Thanh đứng bên cạnh cười xinh đẹp, "Khanh Khanh, đây là lần đầu tiên con đi viếng dì, nhớ phải nghe lời chị đó nhé."
Đỗ Khanh Khanh cười gật đầu, "Con biết rồi, mẹ."
Đỗ Kiêu Kiêu trừng mắt, nghĩ, đây sẽ là lần cuối cùng Đỗ Khanh Khanh được đi cùng.
Không để ý tới ba người kia, Đỗ Kiêu Kiêu lấy điện thoại ra gửi tin nhắn.
"Nhớ về sớm đó." Lê Thanh nói xong, chiếc xe cũng bắt đầu khởi hành.
Cơ thể cứng đờ của Đỗ Kiêu Kiêu cuối cùng cũng được thoải mái, cô tựa lưng vào ghế nhắm mắt lại.
Nhưng Đỗ Khanh Khanh lại đột nhiên trở thành người tò mò, lúc hỏi cái này lúc hỏi cái kia, không quan tám Đỗ Kiêu Kiêu có để ý tới mình hay không.
"Chị, em chưa từng đi thành phố S lần nào cả, ở đó chơi vui không nhỉ?"
Đỗ Kiêu Kiêu hừ lạnh, chơi cái đầu cô, tôi chỉ đi viếng mẹ tôi thôi mà?
Thấy Đỗ Kiêu Kiêu không để ý tới mình, Đỗ Khanh Khanh cũng không xấu hổ, cười nói tiếp, "Chị, tới lúc đó em phải đi theo chị đó, nếu không em sẽ đi lạc mất."
Đỗ Kiêu Kiêu đột nhiên cười lạnh một tiếng, quay đầu yên lặng nhìn Đỗ Khanh Khanh.
Đỗ Khanh Khanh sững người, theo bản năng lùi người ra sau một chút.
Đỗ Kiêu Kiêu phì cười, rồi lại tiếp tục chợp mắt.
Khó khăn lắm mới được yên tĩnh, vậy mà chưa được bao lâu Đỗ Khanh Khanh lại nói tiếp: "Nghe nói dì ấy là người tốt, hy vọng dì ấy có thể chấp nhận em."
Cuối cùng Đỗ Kiêu Kiêu không nhịn được nữa quay đầu lại, tức giận nhìn Đỗ Khanh Khanh nói: "Đỗ Khanh Khanh, cô cho rằng cô là người hoa gặp hoa nở, mặt trời vì cô mà sáng bừng lên, hay cả Trái Đất đều phải quay quanh cô à?"
"Thân phân cô thế nào có cần tôi phải nhắc cho cô nhớ không? Sao cô có thể mặt dày đi viếng mẹ tôi thế nhỉ?"
"Đừng nói bà ấy là người tốt, cứ cho là bà ấy như vậy đi, nhưng sao vẫn gặp loại người cặn bã như ba mẹ cô vậy?"
Đỗ Khanh Khanh nghe vậy liền sững người, vẻ mặt khiếp sợ, nhưng trong lòng lại đang thầm cười, đây mới đúng là Đỗ Kiêu Kiêu mà cô ta biết, đụng một chút là nổi giận, dễ cáu gắt.
Lúc trước thấy tính tình Đỗ Kiêu Kiêu đột nhiên thay đổi, chuyện gì cũng chả để ý, ngay cả chuyện cô ta cướp đi Lâm Trí Hiên mà cô yêu nhất, Đỗ Kiêu Kiêu cũng xoay qua yêu Cố Bách chu.
Đỗ Khanh Khanh tội nghiệp nhìn Đỗ Kiêu Kiêu, "Chị, sao chị lại nói vậy..."
Đỗ Kiêu Kiêu vừa thấy dáng vẻ này của cô ta lại bắt đầu nổi giận.
Đỗ Khanh Khanh vốn là như vậy, dễ dàng chọc cô nổi giận, rồi ra vẻ đáng thương vô tội, làm mọi người ai ai cũng về phe cô ta.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ phụ trở về
Roman pour AdolescentsĐỗ Kiêu Kiêu chính là người chị gái độc ác của lọ lem. Rõ ràng người cha vốn nghiêm khắc của cô lại trở thành người bảo vệ lọ lem, bạn bè của cô lại trở thành bạn tốt của lọ lem? Vì cái gì mà ngay cả người đàn ông của cô cũng đã trở thành vị hoàng t...