🥦 CHƯƠNG 47🥦

116 10 0
                                    

  Hiệu trưởng nhìn về phía chỗ ngồi còn trống, nói:
"Bạn học Kim Kai ngồi cạnh Chou Tzuyu, còn bạn Lee Taeyong thì ngồi cạnh Jung Krystal nhé."
"Không. " Cả hai đều không đồng ý. Hiệu trưởng ngẩn người. Người đàn ông này, thì không thể đắc tội được.
Sau đó, hai người đàn ông cũng nhìn nhau. Lee Taeyong mỉm cười nhìn về phía hắn, sau đó bước đến ngồi xuống bên cạnh chỗ ngồi của Tzuyu.
  Kai cũng bước đến, ngồi xuống bên cạnh Krystal, hai mắt Krystal mở to ra nhìn Kai.
  Tzuyu cũng thấy Krystal cứ nhìn Kim Kai. Nghĩ thầm: hai người này, không phải đã nảy sinh tình cảm rồi chứ.
   Đôi mắt Tzuyu khẽ chạm vào tầm mắt Krystal, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ. Lee Taeyong nhìn thấy nụ cười của Tzuyu, hai tay chống cằm, nhìn cô chăm chú.
Đôi mắt Tzuyu nhìn về phía Taeyong. Khẽ mỉm cười.
"Sáng nay, cám ơn bạn." Cô đưa bàn tay nhỏ ra, nhìn về phía Taeyong. Bởi vì, hắn ta có nụ cười thân thiện, giống như bạn cũ lâu ngày gặp lại.
Taeyong khẽ nắm bàn tay Tzuyu. Có thể cảm nhận được, bàn tay của cô rất nhỏ. Bàn tay chỉ toàn xương.
"Bạn không cần phải cám ơn, cái bắt tay này, giống như là tôi đang tự giới thiệu mình. Tôi tên là Lee Taeyong, rất vui được làm quen với bạn." Taeyong giới thiệu mình rất phong độ, giống như một tráng sĩ vậy.
"Xin chào, tôi tên là Chou Tzuyu." An Tzuyu tươi cười rạng rỡ. Cô lại có thêm một người bạn mới, nên tạm thời quên chuyện mình không được đến gần người đàn ông khác.
  Taeyong nhìn cô, nói:
"Tôi biết rõ, bạn tên là Chou Tzuyu."
Tzuyu buông bàn tay của mình ra, nhìn về phía Taeyong.
"Tại sao bạn lại biết tôi tên là Chou Tzuyu?" Cô rất tò mò, rõ ràng, buổi sáng cô chưa nói cho hắn ta biết tên của mình.
  Taeyong lấy từ trong túi quần ra một chiếc huy hiệu. Đặt lên tay cô.
" Sáng nay, bạn làm rơi cái này trên xe của tôi."
  Tzuyu sờ lên cổ của mình, mới phát hiện ra, huy hiệu của mình không có. Cô cầm huy hiệu ( thẻ sinh viên ) đeo vào cổ, nhìn về phía Taeyong, nói:
"Ôi trời, thật sự cám ơn bạn, nếu bạn không đưa cho tôi, vậy tôi lại phải đi tìm bạn để lấy rồi." Bây giờ, Tzuyu cảm thấy có thể làm bạn tốt với Taeyong.
  Kai nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, thì ra là, bọn họ có quen biết nhau. Krystal nhìn về phía Kai, nói:
"Kim Kai, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn trưa nhé." Kai cũng không nhìn lại cô.
Mặc dù Krystal nổi giận, nhưng vẫn yêu cầu hắn ăn cơm cùng nhau.
"Buổi trưa, tôi sẽ ăn cơm với Tzuyu. Bạn cũng đi cùng nhé." Krystal ôm chút hi vọng, nói lại lần nữa.
Kai nghe thấy, đi ăn cơm cùng với Tzuyu, nhìn Krystal khẽ gật đầu.
Krystal vui mừng, la lên với Tzuyu.
"Tzuyu, buổi trưa, Kai sẽ ăn trưa cùng với chúng ta." Krystal vui mừng nói.
  Tzuyu nhìn Krystal nói:
  "Được rồi, có thêm bạn Taeyong nữa, bạn ấy cũng muốn đi cùng."
Nghe Tzuyu nói vậy, Taeyong hơi ngẩn người, không nghĩ rằng cô muốn mình đi chung. Thật đúng là, làm cho hắn "đỡ phải hao tổn tâm trí".
Khuôn mặt Krystal vui mừng, nhìn về phía Taeyong, vội vàng gật đầu. Trời ơi, đi cùng hai anh chàng đẹp trai. Thật là hạnh phúc.
"Làm sao thế, bạn không biết ngượng sao?" Taeyong nhìn cô, không có ý tốt, nói.  
  Tzuyu nhìn hắn ta cười to. Nụ cười xuất phát từ nội tâm.
"Không, không phải chúng ta là bạn tốt sao?" Tzuyu nghiêng đầu nhìn hắn ta.
  Taeyong nghe cô nói vậy, nhìn thấy nụ cười của cô, trong lòng tràn đầy vui mừng.
"Như thế cũng được, chúng ta sẽ mặt dày giống nhau vậy." Taeyong nhìn cô, vui vẻ nói.
  Tzuyu khẽ gật đầu, sau đó lấy ra bài thi, bắt đầu làm. Taeyong nhìn thấy cô làm bài thi, vẫn thấy được khuôn mặt, rất thanh tú. Giống vơi hình dáng cô. Rất bình thản.
  Taeyong cứ nhìn cô như thế, khuôn mặt khẽ mỉm cười, nhưng không để người khác thấy được, nhưng vẫn bị Kai chụp được.
  Taeyong khẽ nhìn vào tấm ảnh, trên mặt, nở nụ cười càng sâu hơn.
"JEON JUNGKOOK, cô gái này đối với cậu, rất quan trọng sao?" Taeyong nhìn về phía dáng vẻ chuyên tâm học của Tzuyu.

NHÀ TÙ NÓNG BỎNG [KOOKTZU]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ