Tiêu Chiến có điều phiền muộn.
Dĩ nhiên sống trên đời ai lại chẳng có điều phiền muộn đâu, huống chi Tiêu Chiến lại là phần tử trong giới giải trí, phiền não áp lực nếu so ra còn nhiều hơn người thường gấp mấy lần nữa cơ. Nhưng vấn đề khiến anh đau đầu hiện tại vốn không phải là chuyện gì đó liên quan đến cái vòng tròn showbiz hoa lệ kia, mà chính là....
"Kiên Quả, tránh xa cái ván trượt của tao ra!!!!!"
"Méwo!"
Vương Nhất Bác buông vội quả táo đang cắn dở vừa hét vừa chạy đến hiện trường chụp lấy cái ván trượt đặt cạnh bên tủ giày đang phải chịu từng đợt vuốt cào lướt qua.
"Đồ mèo mập đáng ghét đây là cái thứ 4 rồi đó!!!"
"Meow—" Tiếng kêu hờ hững của Kiên Quả nghe dường như không có vẻ gì khác lúc thường ngày khi đối diện với Vương Nhất Bác cho lắm. Vật đang chơi bị lấy đi mất, nó ung dung đi về phía ghế sofa trèo lên nằm đó bình chân như vại mà ngủ.
"Chiến ca. Kiên Quả lại gây sự với em~"
Tiêu Chiến hiện đang nấu ăn trong bếp đột nhiên cảm thấy cả người bị bó sát lại, ngay sau đó liền nghe thanh âm ai oán của người kia thổi sát bên tai, eo cũng bị Vương Nhất Bác vô phương ôm lấy từ phía sau. Tiêu Chiến mắng:
"Đáng đời em, không phải anh đã dặn biết bao nhiêu lần là ván trượt sử dụng xong phải cất đi rồi sao?"
"Hôm qua ở sân bay về trễ như thế, cả người mệt mỏi chỉ muốn vào ôm anh ngủ nhanh một chút nên em mới để tạm ở đó thôi. Thế mà vừa nãy lại bị Kiên Quả cào nát lớp giấy dán rồi~~anh không thấy thái độ của nó khi nãy đâu, cực kì quá đáng a~~"
Vương Nhất Bác giọng điệu vô cùng uất ức của một người bị hại kể lể. Tiêu Chiến phía này gần như bỏ ngoài tai hết mấy lời tố cáo đó vẫn chuyên tâm với món súp đang nấu, thử thử nếm nếm một lúc cảm thấy vừa miệng mới gắp miếng thịt trong nồi thổi cho bớt nóng rồi đưa sang cái người đang mè nheo kia: "A"
Vương Nhất Bác há miệng đem miếng thịt mềm mại kia nuốt xuống bụng. Cảm nhận được tư vị ngọt lành lan dần trong miệng người nào đó nhanh chóng quên mất chuyện đang kể tội Kiên Quả liền cảm thán một câu:
"Um, hảo ngon. Tiêu lão sư tay nghề thật đỉnh!"
"Anh nấu cơm xong rồi, mau rửa tay đi rồi vào ăn cơm"
Tiêu Chiến vừa nói tay cũng vừa tháo tạp dề treo lên. Vương Nhất Bác hôn chụt vào má Tiêu Chiến một phát liền chạy vào nhà wc rửa tay, đoạn đường quay trở lại bàn ăn ngó thấy Kiên Quả đang ngủ trên sofa người nào đó vì muốn trả thù chuyện cái ván trượt khi nãy liền cố ý đá chân vào cạnh ghế đánh thức cục bông nhỏ kia dậy, tự hài lòng coi như đã trả được thù cái ván trượt kia.
Suốt cả buổi cơm mèo Kiên Quả rất kiên nhẫn làm ổ dưới chân Tiêu Chiến, đầu cũng trung thành cọ cọ vào chân anh như nhắc rằng cục bông ấy cũng đang đói.
"Á quên mất, đến giờ cho Kiên Quả ăn rồi. Vương Nhất Bác, em ăn xong nhớ xuống siêu thị đối diện mua hộ anh hộp thức ăn cho mèo nha."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Ổ nhỏ của Bác Chiến (part 2)
FanficCp: Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến Thể loại: Short fic, (H) Trạng thái: Đã hoàn thành Ổ nhỏ này mở ra vẫn là tiếp tục đồng hành cùng cp Bác Chiến. Rất cảm ơn mọi người đã yêu thích và ủng hộ 'Ổ nhỏ của Bác Chiến' trong thời gian qua, mong rằng ổ nhỏ t...