"Có thể đem bức ảnh này tặng cho anh không!?" Tú Bân lật xem đến một trang album, đột nhiên lấy ra một bức ảnh hướng Liên Chuẩn dò hỏi.
"Đương nhiên có thể. Nhưng là lão công, anh muốn ảnh chụp của em làm gì!?" Cậu nghi hoặc nhìn tấm ảnh anh chỉ, là ảnh chụp một lần cậu đi chơi, bối cảnh non xanh nước biếc thật ra rất được, chỉ có cậu là hai tay chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to, bộ dáng vừa ngốc lại điên.Tú Bân không nói, từ trong túi lấy ra ví tiền, đem tấm ảnh trong album rút ra, thật cẩn thận cho vào trong ví.
"Lão công........ Ai nha, không cần lại nhìn ảnh chụp, nhìn em, nhìn em!" Hành động của anh làm cậu trong lòng một trận ngọt ngào, nhưng nhìn thấy anh vẫn nhìn chằm chằm bức ảnh kia, trong lòng cậu lại mất hứng, hai tay ôm mặt ang xoay về phía mình.
Tú Bân thật đúng là nghe hiểu mà thật sự nhìn chằm chằm cậu, cậu lại ngượng ngùng, ở dưới tầm mắt anh dần dần đỏ mặt.
Trong mắt ang hiện ra ý cười nhợt nhạt.
"Lão công!" Trước kia anh cũng cười qua, chỉ là cậu không chú ý tới thôi. Hiện tại mặt hai người cơ hồ chạm vào nhau, Liên Chuẩn sẽ không lại bỏ qua nụ cười của anh, lập tức kinh hỉ hô lên.
Tú Bân cho dù là cười, cơ mặt cũng không có dao động quá lớn nhưng đuôi mày, khóe mắt, vẻ mặt ôn nhu lại làm tâm cậu càng ngày càng mềm mại, vươn tay ôm eo anh, đem đầu vùi vào cần cổ anh.
Tú Bân buông album ảnh, vươn tay ôm lại cậu, đem cậu ôm vào trong lòng.
Cậu rất lâu rồi mới về nhà một chuyến, ăn xong cơm tối vẫn là đông cọ tây cọ không muốn đi. Tú Bân thấy thế liền chủ động hỏi cậu có muốn ở lại một đêm không, cậu muốn gật đầu nhưng lại lưu luyến nhìn anh. Tú Bân liền hỏi cha mẹ Liên Chuẩn xem mình có thể quấy rầy một đêm hay không. Cha Thôi mẹ Thôi đương nhiên sẽ không cự tuyệt, bào anh cứ xem đây như nhà mình là được.
Buổi tối, lúc đi ngủ, bởi vì đột ngột quyết định ở lại, anh tắm rửa xong cũng không có đồ ngủ để mặc, quần áo Liên Chuẩn lại quá nhỏ, anh liền để thân thể trần trụi trực tiếp lên giường. Cậu thấy thế cũng không mặc quần áo, trần truồng tiến vào ổ chăn, trực tiếp lăn vào trong lòng Tú Bân.
"Lão công, cảm ơn anh đưa em về nhà, cảm ơn anh đã ở lại......" Hai người mặt đối mặt, cậu cọ môi anh thì thào nói nhỏ, nói một câu lại nhẹ nhàng hôn một chút.
Hai thân thể nóng bỏng ôm chặt nhau, hạ thân liền mất thăng bằng đứng thẳng lên.
"Lão công, em khó chịu......" Cậu kéo tay anh áp lên côn thịt của mình.
Tay Tú Bân đem côn thịt hai người nắm cùng một chỗ, chậm rãi cao thấp xoa bóp.
"Lão công... Lão công....." Cậu không ngừng hôn môi anh, phát ra tiếng rên thoải mái.
Thanh âm nước miếng hai người trao đổi tí tách quanh quẩn trong phòng ngủ, không khí ấm áp mà tốt đẹp.
"Lão công, đằng sau cũng khó chịu, em muốn thịt heo bổng....." Phía trước thoải mái, hậu huyệt quen bị côn thịt sap cũng liền trở nên hư không khó nhịn, cậu bĩu môi làm nũng nói.
"Được rồi, Tiểu Liên, xoay người sang chỗ khác." Anh ứng thanh, buông ra côn thịt hai người, lệnh cậu xoay người sang chỗ khác.
Cậu lập tức vâng lời xoay người đưa lưng về phía anh.
Ngọn đèn đầu giường phát ra ánh sáng mờ nhạt, anh nhìn xung quanh, bên trong phòng ngủ cậu cũng không có thứ gì có thể dùng để bôi trơn. Tú Bân nghĩ nghĩ, liền liếm ngón tay, dùng nước miếng dính ướt, sau đó đem ngón tay thâm nhập vào trong tiểu huyệt cậu.
Hai người từ sau khi kết hôn cơ hồ mỗi ngày đều làm tình, thân thể cậu vốn mẫn cảm, hậu huyệt thời gian dài bị côn thịt thao lộng cũng trở nên càng ngày càng dễ khuếch trương, ngón tay tùy tiện đảo lộng vài cái, thịt động đã vừa mềm vừa ướt.
Tú Bân cảm giác khuếch trương đã ổn liền rút ra ngón tay, liền lật người Trần Sắc lại, nghiêng người đè lên người cậu. Liên Chuẩn vốn đã muốn, nhanh chóng vòng hai chân quấn lấy eo anh, mông đẩy lên, huyệt khẩu hấp dẫn đỉnh côn thịt, anh thuận thế chậm rãi tiến vào.
Rốt cuộc vẫn là đang ở nhà cha mẹ cậu, hai người không dám điên cuồng như khi ở nhà mình. Tú Bân chậm lại tốc độ trừu sáp, tận lực không làm ra thanh âm quá lớn, khổ nỗi thịt động cậu phân bố ra dịch ruột non, tuy rằng không khoa trương giống như suối phun nhưng lại làm bên trong ngập nước, côn thịt khi ra vào ắt sẽ tạo ra tiếng nước phốc xuy phốc xuy, quanh quẩn trong phòng ngủ yên lặng, có vẻ hết sức dâm mị.
"Lão công, lão công..... thật thoải mái..... thích bị thịt heo bổng cắm vào mông....... thích lão công thao em....." Cậu cũng không dám lớn tiếng dâm kêu như bình thường, ô ô nức nở thấp giọng hừ hừ, dùng sức nhếch mông lên đón ý nói hùa anh trừu sáp........
Khi cậu bị côn thịt sáp bắn, Tú Bân cũng ở trong tiểu huyệt bắn ra tinh dịch nóng bỏng. Rửa sạch sẽ thân thể xong liền ôm nhau ngủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
| Soojun ver | Lão công mặt than sủng vợ |
RandomSoobin & Yeonjun chuyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả Link gốc :https://www.facebook.com/Truy%E1%BB%87n-%C4%90am-M%E1%BB%B9-393282751130074/ Lý Tôn : Thôi Tú Bân ( Choi Soobin ) Trần Sắc : Thôi Liên Chuẩn ( Choi Yeonjun )