#23 - đừng dại động vào người của jung hoseok

1.8K 198 26
                                    


tuần trước chị dawon về nước thăm gia đình, nửa đêm tôi và hoseok lọ mọ ra sân bay đón chị. suốt quãng đường đi tôi không tài nào mở mắt nổi, thời tiết lại se se lạnh rất thích hợp để cuộn mình trong chăn ngủ li bì. thấy tôi mệt mỏi, anh cũng không gượng ép, còn vô cùng ôn nhu bảo tôi cứ ngủ đi, đến sân bay anh sẽ xuống xe đón chị rồi cả ba cùng về nhà.

tôi gật đầu, vốn dĩ chỉ định chợp mắt một chút rồi thức dậy, nào ngờ lại ngủ quên cả trời đất, đến lúc mở mắt đã là chuyện của hừng đông, nhìn thấy mình đã nằm ngay ngắn trên giường, bên cạnh trống trơn, thế là lật đật chạy ra ngoài tìm người, phát hiện hoseok và chị dawon đang ngồi trò chuyện ở phòng khách.

"sao lại thức dậy rồi ? chị làm em thức giấc sao ?"

tôi lắc đầu "không có đâu ạ. chỉ là tự dưng thức dậy thôi."

hoseok nhíu mày, đi về phía tôi, vừa kéo tay tôi đến sofa vừa nhăn nhó.

"tại sao lại đi chân đất, trời đang rất lạnh đó."

"nhưng mà-"

"không có anh ôm nên ngủ không ngon phải không ?"

hoseok nói tỉnh bơ, chị dawon âm thầm cười trộm, tôi ngại đến đỏ lự gò má. ghét thật, hắn thế mà lại nói đúng nên không phản bác được.

"lệch múi giờ nên chị vẫn chưa quen, hoseok thấy chị ngồi một mình mới ra đây tâm sự. không phiền em chứ ?"

tôi vội xua tay "ơ không đâu ạ. dù sao cậu ấy cũng là em trai của chị mà. sao lại phiền được cơ chứ."

chị cười "em không phiền, nhưng mà hình như ai kia thấp thỏm không yên đó. nói chuyện với chị mà cứ dăm ba câu lại nhìn về phía phòng ngủ một lần."

hoseok rót cho tôi và chị dawon 2 cốc nước ấm, không quan tâm đến chuyện người yêu và chị ruột cùng nhau kể xấu mình. thay vào đó, anh mang đến một thông tin quan trọng hơn.

"lúc chiều em gọi điện thoại, bố mẹ bảo đang ở daegu thăm họ hàng nên chưa thể về ngay được. chị ở đây với tụi em hết tuần này, tuần sau em lấy xe chở chị và namjoon về gwangju thăm bố mẹ sau. tuy nhiên, vấn đề nằm ở đây nè, dì ahn bảo sẽ cho hyujin lên seoul chơi một tuần cho biết, đầu năm sau con bé nhập học rồi, bố mẹ cũng đồng ý rồi nên em không cãi được."

chị dawon thoáng nhíu mày. tôi cũng lặng im suy nghĩ. cô bé ahn hyujin này tôi đã gặp qua một lần rồi, tính tình rất ngang ngược, lại rất không biết trên biết dưới. lần đầu tiên gặp nhau chưa kịp chào hỏi đã dám bảo trông mặt tôi như quả trứng gà với hai lúm đồng tiền như dị tật. kết quả bị jungkook tát thẳng hai phát vào mặt vì tội hỗn xược. lần đó gia đình nháo nhào hết cả lên, hại tôi một phen hú vía. lần này thì toi rồi, còn ở cùng nhau tận một tuần cơ. jungkook cũng không có ở đây, e rằng không ai trị nổi con bé rồi.

"đừng lo." hoseok vỗ ngực trông vô cùng anh dũng "em có cách xử lí rồi. đảm bảo đây sẽ là một tuần vô cùng đáng nhớ."

tôi nghệch mặt nửa buổi cũng không hiểu ý anh muốn nói là gì. nhưng trông chị dawon lại rất vui vẻ, như là hoàn toàn tin tưởng vào đứa em trai lém lỉnh này.


94z || Tất cả đều là emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ