7

3K 295 43
                                    

    Kim Quang Dao dẫn Hiểu Tinh Trần vào trong thư phòng thương nghị cụ thể, Kim Quang Dao minh xác nói cho Hiểu Tinh Trần, Tiết Dương khẳng định là sẽ không hé răng nửa lời, không cần trực tiếp đi hỏi, phải nói bóng nói gió từ trong chuyện phiếm mà bắt lấy. Hiểu Tinh Trần thật sự khó hiểu: "Hắn sẽ nói cho ta sao?"

    Kim Quang Dao thần bí mà mỉm cười: "Hiểu đạo trưởng, ngươi có kiên nhẫn có thể vượt ba tỉnh trảo hắn, này đối với ngươi mà nói chỉ là việc nhỏ, Thành Mỹ nhìn qua bất cận nhân tình, ai đối tốt với hắn, hắn cũng sẽ hảo hảo đáp lại, ngươi hôm nay cứu hắn không phải vừa vặn sao?" Người tốt Hiểu Tinh Trần bị Kim Quang Dao bộ này lý do thoái thác tin thật. Kim Quang Dao cảm thấy có thêm người đáng tin cậy giúp đỡ, giải quyết chỗ khó không nhỏ vấn đề mang tên Tiết Dương, nhất thời tâm tình thư sướng, nhấp khẩu trà: "Đúng rồi, Hiểu đạo trưởng, người ngươi muốn tìm có đặc thù gì, ta lập tức hạ lệnh đi tìm."

    "Là một cái tín hương vị rượu gạo, có răng nanh, đại khái ba tháng mang bầu Địa Khôn."

    Hiểu Tinh Trần vừa nói xong, Kim gia đương nhiệm tông chủ, Lan Lăng tiên đốc, một trong tam Tôn, Kim Quang Dao, hôm nay thiếu chút nữa lại bị nước trà sặc chết, trước có Tiết Thành Mỹ, sau có Hiểu Tinh Trần, hai người quả thực cực kỳ hợp nhau.

    Kim Quang Dao người này tuy rằng thân cao không đủ, nhưng đầu tuyệt đối dùng rất tốt, hắn đem tất cả manh mối chuyện tình đều xuyên một lần, rốt cục hiểu được Tiết Dương vì sao không chịu nói ra Thiên Kiền của hắn là ai. Nghĩ đến đoạn thời gian trước kia, khi hai mắt Hiểu Tinh Trần vẫn còn, hai người bọn họ phát sinh chuyện gì, sau đó Tiết Dương bị hắn hạ lệnh thanh lý, Hiểu Tinh Trần mắt lại manh….. thì ra là thế. Kim Quang Dao một bên bình tĩnh rót thêm chén trà mới, một bên đối Hiểu Tinh Trần nói đã biết.

    Về phần hắn vì cái gì không lập tức nói cho Hiểu Tinh Trần chân tướng, a, trên đời này còn chuyện gì thú vị hơn so với việc đi xem cẩu huyết tiết mục sao? Hắn Kim Quang Dao cũng không phải hạng người thiện lương gì, vì thế Kim Quang Dao khoái trá mà đi liên hệ lại với tú nương, lần trước vội vàng hủy đơn đặt hàng, bây giờ có thể tiếp tục hẹn ước.

    Tiết Dương có lẽ hôm nay tiếp xúc Kiền tức của Hiểu Tinh Trần, hiếm hoi ngủ được một giấc ngon lành. Sáng sớm hôm sau, hạ nhân bưng một chén nóng hổi rượu gạo bánh trôi, theo Tiết Dương yêu thích mà bỏ thêm không ít đường, Tiết Dương bưng bát múc một cái bánh trôi. 

      Trắng nõn vỏ bánh gạo nếp mới vừa đụng tới miệng, cửa liền mở. Thấy thân ảnh màu trắng quen thuộc đứng trước cửa, Tiết Dương vô thức buông tay, đánh nát nguyên một bát bánh trôi, không ít nước thang đổ lên người Tiết Dương. Đúng vậy, Tiết Dương khi ở một mình không mang túi thơm trên người.

    Đứng ở bên cạnh Hiểu Tinh Trần, mở cửa Kim Quang Dao sớm nhìn thấu hết thảy, chậm rãi trêu chọc: "Trượt tay thật đúng lúc, ngươi là cố ý muốn hướng ta đánh một cái bát đi. Hôm nay nhớ tiếp tục đi theo Hiểu đạo trưởng, ít gây phiền toái, hỗ trợ nhiều lên chút."

    Kim Quang Dao nói xong xoay lưng đi xử lý công sự, Hiểu Tinh Trần bước vào trong phòng Tiết Dương, giúp hắn nhặt lên mảnh sứ vỡ lung tung trên mặt đất. Tiết Dương tâm loạn cực kỳ, hắn sợ Hiểu Tinh Trần mà gần thêm một chút, y có thể phát hiện cái gì, hắn không được tự nhiên nói: "Không cần, một hồi sẽ có người thu thập."

(Hiểu Tiết/AOB) Hỗn thế Ma vương vác bụng chạy mất rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ