Thời gian trôi qua rất mau, ông mặt trời sắp lén lút lặn xuống phía Tây, đã tới giờ tan tầm. Hyuna thu dọn đồ đạc xong, đang chuẩn bị ra về, thì điện thoại trong phòng vang lên, cô đành ngồi xuống bắt máy: "Xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc Chaebol."
"Là anh." Nụ cười khẽ từ đầu dây kia truyền sang.
Hyuna lặng đi 1 chút, vội vàng nhìn hộp hiển thị số, cô xoa trán thở dài, là số trong phòng Hyusneung, anh tính làm gì vậy chứ, "Tổng giám đốc có chuyện gì không?"
"Ăn cơm với anh đi." Hyusneung nhẹ nhàng nói, tâm tình hình như khá vui vẻ.
Tâm trạng anh tốt vậy là vì người đẹp Seo à, Hyuna âm thầm nghĩ. Có điều bữa tối miễn phí đưa đến miệng, tội gì không ăn, ăn cũng không phải trả tiền, thế nên cô đồng ý.
Chẳng qua là, thiên hạ không có "bữa tối" miễn phí, đạo lý này Hyuna đã biết từ sớm. Nên bây giờ cô ngồi trong phòng, chờ Hyusneung làm xong việc. Cô nhàm chán tìm quanh tìm quất, thấy không có chuyện gì làm, bèn khởi động máy lên mạng. Trong lúc cô đang muốn xem tin tức giải trí, thì Hyusneung đi ra, cô không kịp xem đề mục phải tắt trang web ngay, tắt máy chạy lấy người.
Hyusneung nói đưa cô đến 1 nhà hàng thú vị ăn cơm, Hyuna dọc đường cứ hỏi nhà hàng đó thú vị đến thế nào, anh đều cười không đáp, cuối cùng cô lười chẳng muốn hỏi, hừ, chơi trò bí mật nữa kia đấy. Có điều cô loáng thoáng cảm thấy hưng phấn, đây không phải là hẹn hò đấy chứ. Hyuna lén lén liếc trộm Hyusneung, phát hiện sườn mặt anh rất tuấn tú, khoé miệng hơi cong cong, sóng mũi cao thẳng gồ gồ thật đẹp, khí khái vô cùng. Khuôn mặt sáng sủa, mang hơi thở tôn quý làm người khác phục tùng.
Hyusneung dường như cảm nhận ánh mắt Hyuna, quay đầu hỏi: "Có chuyện gì không?" "Không có không có." Hyuna vội vàng cụp mắt, xua tay. Anh thật là đáng nhìn thật, nhìn mãi không chán.
Hyusneung lái xe ra hướng vịnh, lúc này bóng đêm bao phủ bầu trời trên biển, biển ẩn trong bóng tối, loang loáng trên mặt biển là ngọn hải đăng như mắt biển. "Đến rồi." Hyusneung tìm chỗ đậu xe, nói với Hyuna.
Hyuna tò mò xuống xe, đón gió biển mằn mặn, rít rít ẩm ướt, mang theo hương vị biển nhàn nhạt. Cô nhắm mắt, giang rộng 2 tay, cảm nhận vòng ôm của biến, cảm nhận hơi thở của biển. Nước biển dâng lên, sóng cuộn đánh vào bờ, đánh vào bãi đá ngầm bên bờ biển, bắn ra bọt sóng cao vút, phát ra tiếng "ào ào" tuyệt vời. Cô đứng trên bờ biển, nhìn hướng ra xa, cách đó không xa hình như có chiếc máy bay sừng sững trong đêm, dường như muốn giương đôi cánh khổng lồ.
Trong mắt Hyuna có mê hoặc còn có chút hào hứng, không hề chớp mắt nhìn chăm chăm máy bay đằng xa. Hyunseung tựa như biết cô nghĩ gì, cười tủm tỉm nói: "Nhà hàng mô phỏng, chúng ta qua đó đi." Nói rồi rất tự nhiên, kéo nhẹ tay Hyuna, chậm rãi đi qua.
Hyuna bị nhà hàng máy bay thu hút, toàn bộ tâm tư đều bị hút theo, không chú ý 10 ngón tay 2 người đan chặt nhau. Đây là nhà hàng thú vị Hyusneung muốn dẫn cô đến sao, thật là ngạc nhiên nha, tâm tình cô vô cùng kích động, 1 mực kéo tay Hyusneung "không ngại học hỏi".
"Đó là máy bay quân đội thải ra được cải tạo thành nhà hàng, phục vụ khách hàng. Lúc dùng bữa khách hàng có thể quan sát buồng điều khiển, quan sát trạng thái khoang máy bay lúc bay, có thể nhấn nút gọi phục vụ giống như lúc đi máy bay thật luôn..." Hyusneung kiên nhẫn giải thích. Đương nhiên, chuyện này là do anh nghe kể lại, chứ vẫn chưa tự thể nghiệm lần nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Longfic [NC21] Tinh và Nồng 2HYUNver
Fanfic"Tôi yêu em không phải vì cơ thể và thân xác em Tôi yêu em vì bản chất của em. chỉ khi ở bên en tôi mới thấy được giá trị của hạnh phúc." Tôi yêu anh không phải vì thân thế, đại vị, gia sản của anh Tôi yêu anh vì con người của anh. chỉ khi ở bên anh...