(Yuri) Bị quấy rối... (1)

10.2K 95 6
                                    

Hôm nay vẫn như thường lệ, tôi đứng chen chúc trên tàu điện ngầm để đến trường. Tôi hiện đang là học sinh lớp 11, cũng sắp thi cuối kì rồi, hàng ngày tôi đều chịu cảnh chen lấn này nên cũng sớm đã quen, có điều tâm trạng không tốt khiến cho việc chen chúc thường ngày làm tôi buồn bực... 

" Wtf ? Ông ta nãy giờ va phải mình 2 lần rồi đấy ?! " Tôi bực bội cố gắng chen vào vị trí khác, cũng may đã tìm được một chỗ đứng khá tốt, giờ thì yên ổn được tí rồi.

" A.... chị ấy không biết là từ chối hay sao nữa... nhưng cái thái độ đó rõ ràng là đang khinh bỉ mà, mình đáng lẽ nên hỏi rõ... sao lại chạy đi chứ... " 

Tôi thở dài ngẫm nghĩ, chuyện là tuần trước tôi có tỏ tình một người chị khối trên, lúc ấy chị ấy vừa đưa tay che miệng vừa nhìn tôi với con mắt như thể khinh bỉ tôi. Phải, tôi là con gái, chị ấy cũng là con gái, chắc hẳn chị ấy đang cảm thấy ghê tởm tôi, nhưng chị ấy sắp tốt nghiệp rồi, tôi mà không nói thì còn cơ hội nào nữa chứ, ít nhất thì bị từ chối mà nói ra hết được lòng mình. Tôi lại thở dài, cúi mặt ủ rũ, có điều, bị từ chối như thế cũng đau lòng thật...

Lần đầu tôi gặp chị ấy là khi tôi vừa vào lớp 10, khi ấy chị ấy là thành viên của câu lạc bộ văn nghệ trường, và tôi nhìn thấy chị ấy khi chị ấy biểu diễn tiết mục văn nghệ cho buổi nhập học. Vào lúc ấy tôi đã hoàn toàn chìm đắm vào nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của chị, khuôn mặt lạnh lùng với mái tóc ngắn cá tính khiến tim tôi đập loạn nhịp, đôi mắt chị ấy rất đẹp, có điều nhìn hơi khó gần một chút, nhưng dù sao thì tôi cũng đã đổ ngay phút đầu tiên nhìn thấy rồi...

- Em là Vũ Nhi, là thành viên mới ạ. 

- ... 

"

Kể cũng đau lòng, tôi từ một đứa chẳng biết nhảy nhót là gì, cố gắng tập luyện để rồi được vào câu lạc bộ gặp chị ấy, để rồi lần đầu giới thiệu bản thân chào hỏi chị ấy thì bị chị ấy cho một cục bơ, còn lạnh lùng bỏ ra ngoài nữa chứ. " Thôi đừng buồn nhóc ạ, con người đó lạnh lùng đó giờ rồi. " Mấy anh chị lúc đó có an ủi tôi nhưng tôi thực sự đau lòng lắm a...

Từ đó tôi và chị có nhiều cơ hội tiếp xúc hơn, có điều mấy lần cùng nhau tập luyện như thế, tôi mới biết chị ấy là một con người rất ấm áp, rất quan tâm đến mọi người dù bản thân không bao giờ nói mấy câu yêu thương. Nhiều lần tôi thấy chị ấy ở lại sau giờ tập để lau sàn cho sạch, chị ấy còn mua nước để sẵn để có gì tập luyện xong có mà uống, nhưng đến khi hỏi thì chị ấy không bao giờ thừa nhận chị ấy là người làm. Vì thế tôi càng ngày càng thích chị ấy...

Tình cảm cứ nung nấu cho đến khi, tôi tỏ tình và rồi... tôi không dám nhìn mặt chị ấy trong suốt tuần qua, tuần này có lẽ tôi cũng không dám nhìn mặt chị ấy nữa mất. Chị ấy cũng có nhiều lần có vẻ muốn nói chuyện với tôi, nhưng tôi cứ lẩn tránh, tôi chỉ sợ chị ấy thương hại tôi, dù sao con người chị ấy cũng tốt mà, có lẽ chị thấy có lỗi với tôi...

Tôi lại tiếp tục thở dài, nghĩ đến là đau lòng mà, tôi tự nhủ hôm nay có tiết kiểm tra, cho nên tranh thủ nhớ lại bài, không nghĩ đến mấy chuyện đau lòng này nữa... Đang đọc thầm trong lòng bài học thì tàu chợt nghiêng ngã, tôi bị mấy người khác đẩy đến sát thân tàu, tay đặt lên kính để giữ thăng bằng, mặt cúi xuống thở phào nhẹ nhõm, trời ạ, suýt tí thì ngã...

Tuyển tập truyện 18+Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ