Xuân tiết hiến tế (tam)
Kim Hi lập tức nhìn về phía Bạch Thiền, hắn cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, chỉ có thể cầu cứu lão lưu manh.
"Thần phù hộ Bỉ Mông!" Lão lưu manh không chút do dự cao giọng hô, toàn dân Bỉ Mông đều giơ tay lên, cùng hô lên: "Thần phù hộ Bỉ Mông!"
Năng lực ứng biến của lão lưu manh thật quá mạnh mẽ, Kim Hi thực cam bái hạ phong.
"Tiếp theo cử hành Bộ lạc luận võ, các dũng sĩ Bỉ Mông, vì quang vinh Bỉ Mông, vì nữ thần ân sủng, hãy xuất hết dũng khí cùng năng lực của các ngươi ra đi!" Một câu của Kim Hi khiến các Thú nhân cùng đấm ngực, biểu lộ sự cường đại của mình. Điều khiển sàn luận võ là Bạch Linh, Kim Hi rốt cục có thể nghỉ một lát.
"Xem ra Bộ lạc Bỉ Mông khuếch trương đã là kết cục đã định." Ô Giang Đại Tế ti chậm rãi đi tới, nhìn luồng ánh sáng từ hai mắt Áo Lạp Hách theo tiếng ca dừng lại mà chậm rãi lui về, "Nếu trận chiến lần trước, Bộ lạc Bỉ Mông cũng có kết giới cường đại như thế, Lạc Mông chỉ sợ đã sớm thất bại thảm hại."
"Hiện tại cũng không muộn." Bạch Thiền trầm ổn nghiêm túc, biểu cảm vân đạm phong khinh, khí phách đã áp chế Ô Giang ba phần, loại khí thế này, Kim Hi hiện tại không thể so sánh, "Không có trận chiến lần trước, Kim Hi cũng sẽ không thức tỉnh, ta còn phải cảm tạ Ô Giang Đại Tế ti."
"Không tới xem Thú nhân luận võ sao? Bộ lạc Bỉ Mông trở nên cường đại như thế, vậy trận đấu sẽ thực phấn khích đi." Tiếu minh bao ám biếm, tựa hồ còn muốn đấu một ván.
"Người của ta đều không tham gia luận võ, thắng bại, với ta mà nói không đáng để ý." Kim Hi quay đầu lại, Hi Tư Lạc ,Tạp Tắc Nhĩ cùng Nạp Lan đều được hắn an bài nhiệm vụ hiến tế, bọn họ đều là Thú nhân nhận cầu ái, không có tư cách tham gia luận võ. Cái gọi là luận võ, bản chất kỳ thật vẫn là một cuộc coi mắt. Hai Bộ lạc tuyển ra mười võ sĩ cường đại nhất, từng đôi chém giết, thắng trận nhiều nhất coi như thắng lợi. Mà Bộ lạc thắng ít, tỷ như nếu Bỉ Mông thắng ba trận, Lạc Mông thắng bảy trận, cho dù Lạc Mông thắng lợi, nhưng ba dũng sĩ Bỉ Mông dành thắng lợi, có thể chọn đối thủ từ người thắng của Lạc Mông, nếu bị đánh bại liền mất tư cách đấu tiếp, nếu thắng lợi, lại tiếp tục khiêu chiến.
Tuy rằng mặt ngoài như không quan tâm, nhưng kết quả luận võ vẫn là hấp dẫn chú ý của cấp cao của hai bộ Bộ lạc. Kết quả cuối cùng thật bất ngờ, không ngờ là hòa năm năm. Kim Hi nhìn lướt qua, nhướng mày nhìn Bạch Linh. Bạch Linh ho nhẹ một tiếng, quay mặt đi.
Bởi vì đã phát sinh quan hệ, cho nên Hi Tư Lạc, Tạp Tắc Nhĩ cùng Nạp Lan muốn lên sàn cũng không thể gạt được Lạc Mông, tương tự Nhĩ Nhã cũng không thể ra trận. Nhưng nhị ca của Kim Hi, Bác Nhã, cùng hai Thú nhân khác trong mười người được sắp xếp lên đấu, nếu Kim Hi nhớ không lầm, trên cổ ba người này, đều từng đeo Lệ châu bối của Bạch Linh.
Kim Hi bất động thanh sắc nhếch khóe miệng, công bằng gì đó, coi như hết. Nếu không phải khí tức trên thân không thể che dấu, chỉ sợ hắn cũng sẽ giựt giây Hi Tư Lạc lên sàn đi, dù sao nhìn Tát nhĩ của mình đoạt hạng nhất trong trận đấu, phần quang vinh tự hào ấy hắn cũng rất muốn hưởng thụ. Có điều Bạch Linh nhìn qua như gia hỏa vô cùng háo sắc, lại có thể không hề ra tay với Bác Nhã và hai Tát nhĩ kia, thật đúng là khiến người không ngờ, so ra, Kim Hi sờ sờ cái mũi, không suy nghĩ trước sau. Kim Hi lộ tia cười yếu ớt, Bạch Linh tên kia cũng thực giảo hoạt. Bởi vì là hòa năm năm, cho nên hai Bộ lạc lại tiếp tục luận võ từng đôi. Ba Tát nhĩ của hắn đều là dũng sĩ hiếm có của Bộ lạc, lúc khiêu chiến lại chọn Thú nhân yếu nhất của Lạc Mông, bỏ qua tên Hoa Lê đại sát khí này. Lấy thủ pháp điền kỵ tái mã, xoát rớt Thú nhân Bộ lạc Lạc Mông, như vậy cho dù không thể cản Hoa Lê giành đệ nhất, nhưng vẫn đảm bảo số trận thắng của Bỉ Mông là cao nhất. Quả nhiên sau luận võ, Tát nhĩ của Bạch Linh đều đã giành thắng lợi, cục diện liền biến thành ba hai, Bộ lạc Lạc Mông ngược lại đã rơi vào hạ phong.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Re-up ] Phản chuyển thú nhân
No FicciónNotes: Đây không phải truyện do mình dịch, mình chỉ re-up để tiện đọc offline, và mình cũng chưa xin phép chủ nhà, nếu bạn có đi ngang nếu không thích thì có thể nói cho mình để mình gỡ xuống. ___________________ Tác giả: Tiểu gia bất thị thụ (Ta...