chương 78: Mua cửa hàng (thượng)

524 21 0
                                    


Editor: ChieuNinh

Buổi tối lúc ăn cơm, Tằng Tử Phu thấy sắc mặt Thạch Thúy Cúc có một chút không tự nhiên, Thạch Lai Qúy cũng là vẻ mặt xấu hổ, không nói một câu, liền cúi đầu ăn cơm. Ngược lại Tằng Tử Phu lại hiểu rõ, nghĩ Thạch Thúy Cúc không đồng ý, dù sao thoáng cái lấy ra tất cả gia sản, thật có chút quá mức mạo hiểm.

Ngược lại Thạch Lý thị không có nhìn ra manh mối gì, ăn cơm tối xong, Thạch Lý thị liền kêu mấy bọc nhỏ đi buồng trong ăn điểm tâm. Thạch Thúy Cúc có chút mất tự nhiên cười cười với Tằng Tử Phu: "Đại tẩu... hiện tại tẩu có rãnh không?"

Tằng Tử Phu cười gật gật đầu. Thạch Thúy Cúc lôi kéo tay Tằng Tử Phu nói: "Đại tẩu, không biết đại ca có nói cùng tẩu chuyện chuyển nhượng cửa hiệu chưa?"

Tằng Tử Phu ân một tiếng, cũng không có trả lời nhiều, Thạch Thúy Cúc thấy vậy trong nội tâm càng có chút không được tự nhiên, thở dài: "Đại tẩu, không phải ta keo kiệt, tẩu cũng biết đó, cho dù ta đều lấy ra hết của cải trong nhà cũng không đủ, lại há miệng đi mượn của nương. Xem cái bụng này của ta thì cũng sắp tới ngày sinh rồi, còn có Tiểu Thạch, cả nhà cũng phải há miệng ăn cơm. Ta thì không sao, có khổ gì chúng ta chưa từng ăn, chỉ là muốn để dành nhiều thêm một ít bạc, tương lai cũng là chuẩn bị tốt hài tử. Cho nên..."

Tằng Tử Phu thấy Thạch Thúy Cúc đều đã nói đến thế này rồi, cũng không cần phải vì cái sự tình này cùng nàng gây thêm chuyện không vui. Dù sao trên mặt tiền bạc, huynh đệ ruột cũng phải rõ ràng. Từ xưa đến nay, biết bao ví dụ bởi vì huynh đệ ruột kết phường làm ăn mà nháo thành thù. Ngược lại trong nội tâm Tằng Tử Phu cảm thấy như vậy rất tốt, nhưng mà lời nói cũng không thể nói như vậy.

Advertisement / Quảng cáo

Liền cười nói: "Còn không phải sao, buổi chiều ta cũng mới nghe đại ca ngươi nói, trong nhà cũng lấy hết ra không còn dư thừa gì, cũng không đủ. Nếu phải há miệng hỏi mượn của nương thật sự là không có ý tứ, nương lớn tuổi như vậy rồi. Chỉ là đại ca ngươi đã muốn duy trì làm cái này, ngươi cũng biết đó, tuy ta quản tiền, nhưng cũng không thể không đưa cho đại ca ngươi. Nếu đại ca ngươi có thể giống như Nhị đệ, nghe lời ngươi thì tốt rồi."

Thạch Thúy Cúc nghe lời này của Tằng Tử Phu, trong nội tâm vui vẻ, xem ra đại tẩu cũng không vui để cho đại ca làm việc này. Nhưng mà cũng phải nói lại, có mấy người nguyện ý lấy hết toàn bộ của cải ra đâu, nếu như thâm hụt tiền rồi, thì phải làm sao, vội vàng khuyên nhủ: "Đại tẩu, tẩu lại bàn bạc lại cùng đại ca đi, nhà của tẩu còn có ba hài tử, về sau chổ cần dùng đến tiền thì nhiều hơn đi, không phải còn muốn thỉnh tiên sinh cho Tiểu Bùn sao? Đây chính là tốn không ít bạc, ăn, mặc, ở, đi lại."

Tằng Tử Phu vỗ vỗ tay Thạch Thúy Cúc nói: "Còn không phải sao, ăn, mặc, ở, đi lại, cái nào cái nấy cũng cần bạc. Hiện tại 'Ăn uống chơi bời' của huynh đệ ta cũng không náo nhiệt bằng lúc bắt đầu rồi. Ngươi nhìn một chút mấy tiệm cơm, cửa hàng trên đường phố, mỗi nhà đều muốn có gian dối rồi, chỉ dựa vào mấy thứ điểm tâm kiếm chút ít bạc. Nếu không phải nương và tỷ phu cho, làm gì có của cải chứ. Huống hồ, Cỏ Nhỏ và Diệp Tử cũng phải thỉnh tiên sinh, cầm kỳ thư họa cũng phải cho học. Tính toán trong trong ngoài ngoài, ta đều cảm thấy bạc này không phải là bạc, tất cả là bùa đòi mạng không phải sao."

Xuyên Qua Làm Nông Phụ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ