Khu B - Hope room: Quả nhiên là hắn.

132 33 10
                                    

"Duyên phòng đầu tiên trong lễ ngắm hoa, do Hwang Yeji, quản phòng của chúng ta, đã mở. Khu B lần đầu tiên mở cửa đón khách, phòng "Memoria" chào mừng người có duyên."

Nhìn dòng pháo hoa rực rỡ trên trời cao tạo thành một dòng thông báo mà lòng đầy chán nản. Shin Yuna nằm dài trên chiếc võng trong phòng "Hope" khu B đung đưa qua lại.

Khu B tuy không phải đặc biệt nhất của Nam Yên, nhưng khác với khu C là cánh đồng hoa và khu A chọn theo tâm trạng, khu B chính là cố định chủ đề mà người đầu tiên bước vào phòng, ghi trên khung giấy trăng ở cửa chủ đề bản thân muốn. Giống như Shin Yuna ghi trên đó là biển, thì sẽ tùy ý mà tạo ra căn phòng có biển cho em nghỉ ngơi. Mỗi căn phòng ở khu B đều là các căn phòng khó tính nhất, bởi vì nếu không cẩn thận, bạn sẽ bị chính căn phòng ném ra bên ngoài.

Dĩ nhiên, cũng có ngoại lệ, ví dụ nếu như người đang trong phòng là boss Nam Yên thì nó lại khác. Khẽ nhắm mắt lại vì ánh nắng chói chang từ bên ngoài đang lan tỏa khắp căn phòng, Shin Yuna khó chịu, liền nghĩ đến lần sau phải ghi thêm là phòng thật tối mới được.

Nhìn ra ngoài trời tận hưởng cảnh biển đẹp đẽ mà mọi người vẫn luôn ca tụng, lòng thầm cảm thán một tiếng trời thật đẹp. Chợt nghĩ đến hình như mấy ngàn năm trước Shin Yuna cũng đã từng ra biển một lần. Để em nhớ xem nào--

À là tiết học ngoại khoá, du ngoạn đến Tây Hải nơi ở của Tây Hải Long vương. Cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ là giao hảo thôi.

Tam Thái Tử nhà đó đến tuổi cập kề, người lớn trong nhà muốn an bài nên thông đồng với lão sư mà bình thường Shin Yuna thích nhất đem em tới đó.

Lợi dụng việc học ngoại khoá, một bạn mới cùng tham gia cũng không hề lạ, em cũng chẳng để ý, chỉ là kẻ có sừng kia lại nhất quyết ngồi cạnh em thì em đã đoán ra được chủ đích. Cái buổi học ngoại khoá đó có thể gọi là xem mắt.

Sao cũng được.

Dẫu sao thì Shin Yuna nhớ em đã khiến người kia tức đến ngất thôi. Còn về nội dung bài học hôm đó-- Hình như là về thần sa đoạ.

"Như các trò đã biết, thần một khi cố ý giết thần hoặc người đều trở thành thần sa đoạ và bị khắc lên ấn ký. Mà một khi đã là bị khắc ấn ký thì không thể rời khỏi khoảng không vô định, một khi rời khỏi nhất định sẽ tan biến không thể siêu sinh được."

Lão sư phía trên nghiêm túc giảng dạy, phía dưới Tam Thái Tử bị tiểu đế quân Thanh Khẩu thả chuột vào doạ mất mật. Mà tiểu đế quân sau đó còn rất tinh ranh cười hì hì giả ngơ đặt câu hỏi:

"Vậy thì thần sa đoạ thật cô đơn quá. Không có cách nào để họ có thể ra ngoài một chút sao?"

Lão sư nhìn Tam Thái Tử nhà đó sợ đến nhảy dựng lên cũng không thể làm gì ngoài nhắm mắt làm ngơ trả lời tiểu đế quân.

"Có chứ! Đó là họ thuộc một trong hai trường hợp sau đây. Trường hợp thứ nhất đó chính là không thật sự phạm tội, chính là bởi vì các lí do gì đó họ đến trước nơi phán xét nhận tội rồi cứ thế bị đẩy vào khoảng không vô định."

「junna」Nam Yên CácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ