part 29

719 49 5
                                    

Không còn sự xuất hiện của thuốc ức chế nữa cuộc sống dường như trở nên thiếu đi thứ gì đó, thay vì một ngày 3 cử thuốc như trước đây thì giờ đây chỉ còn là nhìn chằm chằm vào cuốn lịch mà than thở trong lòng.

Thật ra cũng chẳng phải buồn bã gì, nhưng mà nghe đồn làm chuyện ấy sẽ đau dữ dội.

Gun nhìn chằm chằm vào cuốn lịch cảm thấy ngày mình xảy ra kỳ phát tình sắp đến thì cảm thấy thương cho mông mình nhiều hơn.

Mark từ khi thấy Gun bỏ thuốc thì rất phấn khởi, mỗi ngày đều bồn chồn còn chụp hình lại cuốn lịch mà cài làm màn hình điện thoại vì trên đó có khoanh đỏ ngày mà anh sẽ phát tình, không những thế cậu còn chăm chỉ nghiên cứu các loại tư thế và kỹ thuật.

Mỗi lần như thế gương mặt cậu đều trở nên rất nghiêm túc.

Vì anh của cậu sợ bị đau, cậu biết chứ.

Hôm nay là ngày mà cậu đã mong chờ, từ sáng sớm cậu đã thức dậy chuyên tâm thực hiện bữa sáng cho anh, ánh mắt lâu lâu hướng nhìn vào cánh cửa phòng ngủ đang đóng chặt kia.

Chỉ cần chờ sau ngày hôm nay thì căn phòng này sẽ không còn được trưng dụng nữa hoặc cũng có thể căn phòng xấu xố đó là phòng của cậu. Dù sao thì cậu vẫn muốn dọn vào ngủ cùng anh.

Mark dọn đồ ăn lên bàn sau đó lấy điện thoại chụp lại rồi đăng dòng trạng thái:" Một ngày đặc biệt thì bữa sáng cũng phải đặc biệt"

Không lâu sau, điện thoại liền có tiếng chuông thông báo vang lên.

titlekrt:" Hoa của cậu đâu? Anh ta chưa tặng cậu nữa đúng chưa? =)))) "

cocoheart:" Cái gì đặc biệt đó?"

perthppe: "Chỉ dám nhìn, không dám ăn đâu"

m34nismind:" Không dám nhìn thẳng vào đống đồ ăn đấy luôn."

iplann:" Hừ... toàn đồ dầu mỡ"

m34nismind:" Anh này, nhóc ấy làm gì làm tốt bằng em đúng không? "

iplann: " Chú mày cũng chỉ.... khá hơn nhóc đó một tí"

m34nismind:" Vậy anh mau thức dậy ăn sáng nào!"

iplann:"Dậy không nổi!"

m34nismind:" Sao thế anh?"

iplann:" Mày còn dám hỏi tao à, hỏi thử thêm câu nữa coi tao có chém mày không..."

m34nismind:" Xin lỗi anh mà!"

....

Mark đọc xong tức tối rồi tag cái tên Mean đang tán tỉnh kia kèm thêm một chữ :"Cút!"

m34nismind:" Anh xem kìa, nhóc đó quát em kìa!"

Mark bất lực ném điện thoại sang một bên.

Cậu không thèm ganh tị với người khác làm gì, ngày mai kiểu gì anh của cậu cũng chẳng thể rời khỏi giường nổi.

Một lúc sau cậu lại cầm điện thoại lên định ôn tập những gì mình đã nghiên cứu gần đây thì Gun tử phòng ngủ đi ra, ngáy ngủ chào cậu rồi lết vào nhà vệ sinh một lúc, sau khi đi ra thì anh đã trở nên tươm tất, anh mặc một chiếc áo sơ mi sọc xen lẽ trắng xanh, phẩn cổ áo bung hẳn hai chiếc cúc áo, rồi ngoắc tay về phía Mark:"Đi thôi!"

Thuốc của anh ấy ( MarkGun) (ABO)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ