Chương 43. So sánh

1.8K 97 5
                                    

"A Thiên?" Chu Nhiên lau tóc xong vắt khăn mặt lên bờ vai, dùng ánh mắt nghi hoặc mà hỏi dò Hà Mặc Thiên.

"Nàng tạm thời là bạn cùng phòng của ta." Hà Mặc Thiên tìm máy sấy cho Chu Nhiên, "Ngươi trước tiên thổi khô tóc, đừng để cảm lạnh."

Động tác thân mật tự nhiên như thế, Hà Mặc Thiên một chút kiêng kỵ cũng không có, Viên Anh nhìn ở trong mắt, răng mài đến cọt kẹt vang vọng.

Chờ Chu Nhiên một lần nữa tiến vào phòng tắm thổi tóc, Viên Anh lập tức chất vấn Hà Mặc Thiên, "Nàng tại sao lại ở đây?"

Hà Mặc Thiên ban đầu dự định không cần giải thích, lại nghĩ Viên Anh cũng coi như chủ của khu nhà ở, thế là cùng nàng giải thích: "Buổi trưa lúc ăn cơm xảy ra chút bất ngờ, y phục của nàng bị bẩn."

Lý do này Viên Anh căn bản không tin, liên tiếp chất vấn: "Y phục bị bẩn? Y phục bị bẩn ngươi phải đem nàng mời về nhà để rửa ráy sao? Chỉ lo có người không biết hai ngươi có quan hệ gì sao? Còn có trên người nàng mặc chính là cái gì? Có phải là y phục của ngươi?"

Hà Mặc Thiên nhắm mắt lại rồi lại mở ra, âm thầm nhắc nhở chính mình Viên Anh tám phần mười lại phát bệnh điên, đừng chấp nhặt với nàng, hít sâu một hơi, nhẫn nại tính tình nói: "Viên Anh, nơi này không phải nhà ta, chuyện của ta cũng không có quan hệ gì với ngươi."

Viên Anh chính là muốn nổi giận, Chu Nhiên đã thổi khô tóc từ trong phòng tắm đi ra, mới vừa tẩy qua tóc không có trang điểm tóc thả tự nhiên, điều này làm cho khí thế lộ liễu nguyên bản của Chu Nhiên thu lại không ít, cả người đều có cảm giác tao nhã nhu hòa hơn.

Viên Anh hai mắt nhìn chằm chằm trên người Chu Nhiên, hận không thể đem nàng đâm ra mấy cái lỗ thủng. Chu Nhiên làm như không có chuyện gì xảy ra mà lướt qua Viên Anh đi tới bên người Hà Mặc Thiên, "A Thiên, ngày hôm nay vốn là dự định mời ngài ăn cơm, không nghĩ tới bị quấy nhiễu, bữa cơm này trước tiên nợ, hôm nào bổ khuyết sau."

"Không cần, A Thiên dạ dày không tốt, ăn không được cơm nước bên ngoài, Chu tổng vẫn là trở về đi." Viên Anh quái gở nói.

Hà Mặc Thiên phối hợp với Chu Nhiên cũng không nhìn Viên Anh, ra hiệu cho nàng đi ra ngoài nói, hai người một trước một sau rời khỏi khu nhà ở, không để ý tới Viên Anh ở phía sau con ngươi đều sắp trừng đi ra.

Xe Chu Nhiên để ở bãi đậu xe của quán ăn, cách khu nhà ở của Hà Mặc Thiên một khoảng cách, các nàng trầm mặc đi mấy phút, Chu Nhiên mới lo lắng nói: "A Thiên, nguyên lai bạn cùng phòng của ngươi là Viên Anh, chẳng trách không chịu nói cho ta."

Sự tình ngọn nguồn nói đến phức tạp, Hà Mặc Thiên giải thích không rõ, thẳng thắn cũng lười giải thích, chỉ nói: "Rất nhanh sẽ không phải."

Chu Nhiên ngẫm lại vẻ mặt Viên Anh hận không thể đem mình chém thành muôn mảnh, nụ cười có chút xem thường cùng ngạo mạn: "A Thiên, xem ra đoạn cố sự năm đó ngươi bỏ xuống được rồi, nhưng có người không bỏ xuống được."

Hà Mặc Thiên lặng lẽ mà cúi đầu nhìn dưới mặt đất, Chu Nhiên biết nàng không muốn nói nhiều, thở dài một hơi, giả vờ lay động vai Hà Mặc Thiên, "Đừng rầu rĩ không vui, A Thiên, ta tin tưởng tất cả quá khư lúc trước ngươi đều có thể bỏ xuống được, ngươi sẽ có một cuộc sống hoàn toàn mới, đừng làm cho Hà Mặc Thiên hăng hái lúc trước xem thường ngươi."

[BHTT - EDIT - HOÀN] Nữ Thần Cầu Đừng TrêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ