Chap 17

97 7 0
                                    

Sau khi xuất viện, kế hoạch của họ bắt đầu, Young In gần như không chăm chú hay quá hỏi han Nam Joon nữa, để tránh nghi ngờ, còn cô thì một mực khuyên Jung Kook chú tâm vào công việc.

Hana và em gái là một trở ngại lớn đối với họ, vì vậy, Young In không ngần ngại tống hai đứa con của mình về quê.

Ngày đầu tiên theo dõi.

4 a.m.

Reng reng reng

Cô vươn tay lên tắt báo thức, bình thường, cô sẽ ngủ nữa, nhưng hôm nay có nhiệm vụ đặc biệt nên mới cất công dậy từ sơm như vậy.

Jung Kook qua đêm ở bệnh viện, vì vậy cô có thể thoải mái hành động mà không bị nghi ngờ.

Jimin mặc chiếc áo len trắng với chân váy đen dài, đầu đội mũ lưỡi trai, khoác áo phao dài, đeo kính râm và đeo khẩu trang. Nhìn qua trông thật kín mít.

Young In đã đợi sẵn ở cửa từ lúc nào. Nó ngồi bệt xuống, dựa vào cửa nhà ngủ. Thu gọn mình lại trông như một quả bóng.

Cô thuận tay nạt nó vài cái.

"Dậy, dậy, dậy ngay!"

Young In chau mày, lăn lộn một lát rồi mới chịu mở mắt ra, tuy nhiên vẫn còn buồn ngủ lắm.

"Jimin, mấy giờ rồi?"

"4h50!"

"Hả??? Mày làm cái gì mà lâu thế?"

"Có sao đâu, 5h Nam Joon mới thức dậy mà."

"Lại còn... Về...về nhà! Nhanh lên!"

"Đây...đây!"

Hai người bọn cô lập tức về nhà Young In, lúc này Nam Joon đã dậy, mặt vẫn còn ngái ngủ nhưng lại vô cùng tỉnh táo.

"Vợ đi đâu mà dậy sớm thế!"

"Đi đón Jimin, hôm nay nó đến nhà mình chơi."

"Ah ừ, thế hai người chơi vui vẻ."

Đợi mãi tới tận 6 giờ, Nam Joon mới đi làm, ngay sau đó 10 phút, hai người họ lập tức bám theo.

Nam Joon đi tàu điện ngầm, buổi sáng người đông như kiến, chen chúc vô cùng chật chội, Young In năn nỉ mãi mới được một em giai nhường chỗ ngồi.

"Mày thấy không, liên tục nhìn đồng hồ, tao biết ngay có vấn đề."

"Có khi anh ấy sợ muộn."

"Muộn cái đầu mày! 7h30 mới vào làm mà đi từ 6h."

"Thì 6h ổng mới đi làm mà mày bắt tao dậy từ 4h."

"Đó là để chuẩn bị cho kỹ."

Hai người mải nói chuyện, đột nhiên Nam Joon đi về phía họ.

"Chết rồi, bị phát hiện."

"Mày im."

Nam Joon thản nhiên lướt qua họ, đi xuống tàu, vội vã như sắp muộn tới nơi.

"Ơ? Ông ấy đâu có làm ở đây."

"Xuống mau không mất dấu."

Chưa kịp để Young In bình tĩnh, cô đã kéo tay xuống tàu, chạy theo Nam Joon nhanh chóng.

[Jeon Jung Kook] Giữa sữa chuối và em, anh chọn cả hai!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ