7.
Sau khi tạm biệt Sơ Trân Ni, Nhân Tuấn cũng chẳng thiết đi đâu nữa, lại quay về nhà. Nhưng đường về nhà hôm nay sao lại dài đằng đẵng thế này? Cậu cứ thấy nhộn nhạo trong lòng và nhịp tim đập mạnh hơn bình thường. Linh tính mách bảo cho cậu rằng có điều gì đó không ổn đang xảy ra.
Về đến nhà, việc đầu tiên cậu làm là lao vào trong phòng. 119 đã dậy rồi. Cậu ta đi đi lại lại trên chiếc giường của cậu với vẻ vô cùng bất an khiến cho cậu bất giác chột dạ.
- 119, cậu sao vậy?
- Nhân Tuấn, cậu về rồi!
Nghe thấy tiếng của cậu mà trông 119 không khác gì chết đuối vớ được cọc. Cậu ta luống cuống, nửa muốn nói nửa không muốn nói khiến cậu cũng khẩn trương theo, liền ngồi xuống giường và an ủi cậu hãy bình tĩnh kể lại. 119 đắn đo rất lâu trước khi trả lời.
- Không biết có nên nói ra không nhưng... rất có thể Tại Dân gặp chuyện rồi.
Giờ thì cậu đã hiểu lý do vì sao 119 lại có thái độ như vậy. Đó là bởi vì bất cứ chuyện gì có liên quan đến người đó, cậu đều như biến thành con người khác vậy.
- Gặp chuyện là chuyện gì? Sao cậu lại nghĩ thế?
- Linh cảm. Vừa rồi tôi thấy giá sách của cậu rung dữ dội lắm. Ban đầu tôi vẫn còn cố ngủ nên bịt tai vào nhưng càng về sau càng ồn. Tôi mới trèo lên xem thì phát hiện nguồn cơn chính là từ cái này. Lúc tôi lấy xuống nó còn lóe lên một tia sáng rồi chợt tắt nữa cơ. Nhân Tuấn, tôi cần cậu phải thật thành thật, đây là cát và nước ở Biển Ký Ức phải không?
Cậu nhận lấy cái chai thủy tinh với con thuyền buồm bên trong mà tay run run. Cậu gật đầu với 119, mắt vẫn không rời vật trên tay.
- Chúng ta phải làm sao? Nếu cậu ấy ở bất cứ chỗ nào trong phạm vi Thành phố Mộng Mơ thì khả năng được cứu vẫn là rất cao. Nhưng lỡ...
Nhân Tuấn không dám hoàn thành nốt vế đằng sau.
- ... nhưng lỡ Tại Dân đang ở Biển Ký Ức thì chỉ có cậu mới cứu được thôi.
Cậu nhíu chặt mày lại và lắc đầu nguầy nguậy.
- Nhưng tôi không thể. Nhớ chứ? Tôi đã đến đó một lần rồi và khả năng có thể đến lại lần hai còn ít hơn khả năng được cứu của cậu ấy nữa.
- Cậu có thể! Với cái này! Cậu có thể!
119 chỉ vào chai thủy tinh cậu đang cần trên tay, khảng khái khẳng định.
- Nhân Tuấn, bình tĩnh nghe tôi nói này. Đây không phải chiếc bình bình thường, nó là chiếc bình của phù thủy. Việc đưa nó cho con người là tối kị. Nhưng cậu vẫn an toàn đến tận bây giờ, vậy đó chính là số phận của cậu.
Và 119 lôi ra một chiếc bình tương tự, bé tin hin và bên trong có một quả Trứng Phục Sinh và một nắm đất.
- Nó đã được yểm bùa. Chỉ cần bên trong nó có vật dẫn, nó sẽ đưa cậu đến chính xác nơi ấy. Nước biển và cát đây chính là vật dẫn trực tiếp. Nó sẽ dẫn cậu tới Biển Ký Ức của chính mình mà không cần bất cứ yếu tố ngoại cảnh nào hết.
![](https://img.wattpad.com/cover/212340000-288-k907258.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Najun ✔ Dream City
Fiksi Penggemarngười được chọn Tuấn x Vệ Thần Na Tột cùng của nỗi đau không phải là giả vờ cười cho qua nỗi đau mà là khóc ở nơi mà ai cũng đang cười. --- started: 021219. ended: 030520. credits to: @230I21 (Phong Tuế Nguyệt).