Chương 7: Điều tra

1.3K 93 3
                                    

Quán rượu lớn nằm ở trung tâm ngôi làng, thường ngày lúc nào cũng trong trạng thái đông khách. Nhưng dạo gần đây không hiểu vì lý gì mà lượng khách ra vào lại vãn đi nhiều.

Chồng của chủ quán đã mấy ngày rồi không thấy mặt. Giống như nhiều người đàn ông khác ở ngôi làng này, ông ta theo chân một kẻ tên Fuugi để kiếm tiền. Thông thường họ sẽ trở về vào cuối tuần và đem theo một số lượng lớn tiền bạc và của cải. Nhưng đã hai ba tuần nay, bắt đầu có vài gia đình xôn xao, lo lắng vì không thấy người thân họ trở về.

Dù vắng khách nhưng trong quán cũng không yên ắng là bao bởi người ta vào đây chủ yếu là để uống rượu. Chẳng phải vẫn có câu "Rượu vào lời ra" đó sao.

- Các ngươi nói xem không nhờ có Fuugi đại nhân, cái làng nhỏ này có thể giàu lên như vậy sao?

- Anh nói đúng, nếu không nhờ có ngài Fuugi, làng Thác Nước đâu thể có ngày hôm nay chứ.

- Tiền của ngài ấy đã đóng góp không ít cho làng. Tuy không biết ngài ấy từ đâu tới nhưng chắc chắn ngài ấy chính là cứu tinh của chúng ta.

Mấy gã đàn ông đã ngấm hơi men cứ náo nhiệt ầm ĩ cả một góc quán, mặc cho các vị khách ngồi trong quán rượu đều đưa ánh mắt tỏ ý khó chịu về phía bọn họ. Nhưng dù có bực bội đến mấy, mọi người không ai muốn khuyên can hay nhắc nhở gì. Họ đều hiểu rõ rằng khôn ngoan chẳng ai dại mà đi nói lý với mấy con sâu rượu bao giờ.

Cạnh quầy bán hàng của chủ quán, một anh chàng đẹp trai với gương mặt góc cạnh và lạnh lùng vừa đi tới, thu hút mọi ánh nhìn của các cô gái. Anh điềm tĩnh ngồi xuống lắng nghe không bỏ sót câu nào của mấy gã bợm rượu.

- Đàn ông cái làng này từ ngày có kẻ tên Fuugi đến thì chẳng thấy làm lụng gì nữa, cứ đi theo hắn không hiểu làm gì để kiếm tiền. - Bà chủ cằn nhằn một cách đay nghiến. Chợt thấy gương mặt cực phẩm của chàng trai trước mắt, bà ta giật mình lùi lại, mặt đỏ lựng, đứng hình mất một lúc.

- Fuugi là ai? - Anh vờ nhấp ly rượu, nhàn nhạt hỏi, ánh mắt sắc bén quét qua đám người kia.

- Anh không phải người ở đây sao? - Chủ quán ngượng ngùng nhìn anh, bà ta ôm mặt làm bộ như thiếu nữ rồi nhỏ giọng nói. - Tôi không biết Fuugi là ai, chỉ biết ông ta có rất nhiều tiền thôi. Nhờ ông ta mà một loạt những chốn ăn chơi được mở cửa tại đây. Anh chàng đẹp trai, anh tính ở đây bao lâu?

Chàng trai không đáp lời, anh giả bộ như đang nhâm nhi vị cay nhẹ của ly Sake, tiếp tục ngồi nghe đám người trong quán bàn tán.

Đến khi cảm thấy không nghe thêm được tin tức gì hay ho nữa, Sasuke đặt tiền xuống rồi rời đi, kéo theo đó là đôi mắt đầy nuối tiếc và si mê bà chủ.

Sasuke đã nằm vùng ở ngôi làng này ba ngày nay và thu thập được không ít thông tin. Anh bắt đầu nghi ngờ việc dân thường mất tích và vụ việc kia hẳn là có dính líu đến nhau. Những điều kỳ lạ không thể ngẫu nhiên mà xảy ra trùng hợp như vậy được.

Sasuke thận trọng đi tới bìa rừng, thư đã gửi về từ hôm qua, với tốc độ làm việc của thầy Kakashi, anh hiểu rõ chỉ một lát nữa thôi sẽ có hồi đáp. Nhắm mắt lại, hờ hững tựa lưng vào thân cây anh đào sần sùi, anh ngẫm nghĩ, xâu chuỗi lại tất cả những sự việc liên quan đến kẻ tên Fuugi ở làng Thác Nước. Bộ dạng trưởng thành, lạnh lùng và bụi bặm này thừa sức đánh cắp đi trái tim của biết bao thiếu nữ.

[Sasusaku longfic ] Tình yêu này dành hết cho anh.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ