15/ Chữa Lành Trái Tim Tan Vỡ

323 26 11
                                    

Translator: Molly Yumiko.

---o0o---

Shu tỉnh lại và nhìn quanh. Cậu đang ở trong một căn phòng. Một căn phòng lớn được sơn màu đỏ đậm và cậu đang nằm trên chiếc giường cỡ khủng. Tất nhiên vì cậu đang ở trong lâu đài nên điều này là bình thường. Shu hít một hơi run run mà nhớ lại cha mẹ mình. Cậu cố gắng để không khóc thêm lần nào nữa và dẫu cậu có muốn thì cậu cũng chả còn nước mắt nào để khóc nữa. Cậu kiệt quệ rồi. Kiệt quệ vì khóc, vì mọi thứ. Cậu nghe tiếng động ở phía cửa. Đức vua và Hoàng hậu bước vào. Bà không tốn một giây nào mà ôm trầm lấy Shu vào cái ôm ấm áp. Giống như mẹ cậu đã từng làm. Shu không thể chối bỏ rằng cậu cảm nhận được hơi ấm thân thuộc của mẹ mình. Shu ghìm chặt lấy bà.

"Mẹ rất tiếc Shu" Bà lên tiếng.

Shu không nói tiếng nào rồi rời ra. Đức vua vuốt tóc cậu. "Nếu con có gì cần nói, chúng ta sẽ luôn ở đây, được chứ?"

Shu gật đầu ngồi nhìn Đức vua và Hoàng hậu rời khỏi phòng. Cậu ngã người trở lại chiếc giường mà nhìn chằm chằm vào bức tường. Lát sau,bạn của cậu bước vào với gương mặt lo âu. Shu ngồi dậy với khuôn mặt không cảm xúc như mọi khi. Cậu không nhìn vào mắt ai cả. Cậu phớt lờ mọi người và chỉ nhìn vào bức tường đỏ thẳm của căn phòng. Adam nhìn Shu với sự lo âu. Những người khác cũng như thế, đặc biệt là Valt và Xander. Họ đều biết Shu can đảm tới mức nào và cảm xúc của cậu nhưng thấy cậu như thế này như muốn hủy hoại mọi người và phá tan mọi hy vọng của người Nebula.

Valt tiến một bước về phía cậu nhưng bị Lui cản lại. Hắn nhìn Valt với cặp mắt quả quyết mạnh mẽ. Valt hiểu ý rồi lui lại. Lui đi thẳng tới chỗ Shu và làm một chuyện khiến mọi người bị sốc toàn tập. hắn tát ngay thẳng mặt Shu.

"Lui!!!" Vài người trong số họ hét lên trong khi số còn lại nhìn hắn với sự kinh hoàng.

Shu đưa tay lên má mình. Cậu không nói tiếng nào ngoài việc nhìn thẳng vào mắt Lui. "Muốn gì đây hả?" Cậu hỏi với giọng khản đặc vì khóc.

Lui đặt tay lên vai cậu. "Cậu nghĩ mình đang làm gì hả, đồ ngu ngốc? Cậu cho rằng mọi thứ sẽ ổn nếu cậu chỉ ngồi tại đây mà nhìn vào mấy bức tường? Cậu có biết vì sao tôi lại công nhận cậu là đối thủ xứng đáng không? Không phải là do trình độ chơi quay của cậu mà là tôi thấy được một thứ ở cậu mà những người khác không có. Cậu tận hưởng bằng tất cả mọi thứ mình đó. Rằng nó không phải là một trò chơi đơn thuần đối với cậu. Cậu thích thú vì nó đồng thời cũng nghiêm túc về nó. Khi cậu thua, đặc biệt là khi con quay bay thẳng vào mắt cậu, tôi muốn thấy trên gương mặt cậu là sự buồn bã và tiếc nuối thật sự nhưng thay vào đó, tôi lại thấy sự quyết tâm, cảm xúc cũng như lòng can đảm của cậu. Thứ làm tôi bất ngờ là gương mặt đã cho tôi biết rằng cậu không bỏ cuộc. Cậu đã suýt mù một con mắt nhưng cậu vẫn đứng lên. Cậu từ chối bỏ cuộc. Điều đó khiến tôi ngạc nhiên. Tôi đã thèm khát cậu, sự dũng cảm đó của cậu. Tôi biết rõ nếu cậu tiếp tục tiến lên thì cậu sẽ vượt qua tôi vào ngày nào đó. Và giờ thì cậu lại như một thằng nhát gan khốn nạn. Bỏ cái bộ dạng này ngay cho tôi. Cậu hứa là với mẹ mình là sẽ cứu Nebula đúng chứ? Nếu cậu bỏ cuộc thì cái chết của cha mẹ cậu sẽ trở nên vô dụng. Cậu là hi vọng của họ, niềm tin cuối cùng của họ. Cậu mà bỏ cuộc ngay bây giờ thì toàn bộ người Nebula sẽ sụp đổ đấy tên ngu ngốc. Ít ra cũng phải đứng lên vì cha mẹ mình chứ." Ngay thời khác hắn ngừng nói, mọi người đều im lặng. Không ai nói tiếng nào. Shu chủ nhìn thẳng vào đôi mắt tím nhưng tâm trí lại không ở đó.

Similar (Vietnamese Version)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ