Chapter 8

3K 350 43
                                    

Au : ta viết nếu có gì sai sót thì các ae thông cảm nha, do ta lười chỉnh lại lỗi sau khi viết xong truyện nha.

Enjoy~
_______________________________

"Gabriel, cậu đừng hòng làm hại Derkira-san"

Giọng của Iruma phát ra khiến hắn bất giác ngạc nhiên đứng bật dậy.

"Không thể nào !? Chuyện này là sao ??? T-Tại sao cậu !!!..."

Đôi đồng tử của hắn mở to, chảy vài giọt mồ hôi hắn vào thế cảnh giác phòng thủ nhìn Iruma.

"Cậu đừng nghĩ rằng cậu có thể vào được tâm trí của tớ mà không làm tớ phát hiện hay trò chuyện bí mật mà không biết tớ đang nghe cậu nói"

"Cậu !...đã biết được từ khi nào ? Hay là..." Gabriel cặn kẻ lùi lại, mặt hắn càng lúc trông vặn vẹo hơn hẳn.

"Ừ, tớ đã kịp nhớ ra tất cả trước khi cậu ra tay" Iruma bình tĩnh, nhìn trông cậu vô tư nói chuyện với hắn hẳn.

"!..." lẽ ra Iruma sẽ không nhớ gì khi đã đầu thai vào kiếp này mới đúng chứ !!! Sai kịch bản rồi !!!

Gabriel lúc này câm như hến lại nghiến chặt răng khi nghe câu Iruma vừa phát ngôn.

Iruma quay mặt thở dày một hơi rồi tiếp tục lời phát ngôn của mình.

"Vào năm ấy...chúa đang lên đường đi tìm ra bảy tổng lãnh thiên thần để phục vụ ngài, tớ và cậu đều là bạn thân hồi nhỏ chơi chung với nhau, hồi đó thật vui vẻ biết bao, cho tới khi..."

Rất lâu về trước...
.
.
.
"Ẻ, thưa...tại sao...lại chỉ một trong hai chúng thần ???" Iruma khựng lại vì ngạc nhiên trước lời nói của chúa Giê-su.

"Đúng đó ! Thưa vậy là sao ạ ???" Gabriel cũng nhìn giống Iruma không kém
"Ta...thật xin lỗi hai đứa, ta đã thu thập được sáu người rồi, không thể nhận được hai người nữa, ta biết rằng ta ích kỷ nhưng xin các con hãy hiểu cho ta" chúa Giê-su tiếc nuối đặt tay mình lên vai hai đứa trẻ nói.

Chiều hôm đó, Iruma và Gabriel đi chơi cùng nhau với các đứa trẻ trong thôn, Giê-su thì ra khỏi thôn để làm chút việc riêng.

Khi ông quay lại thì...điều tồi tệ đã xảy ra.

"Hộc hộc..."

Gabriel về tới nhà với thương tích trên người nhìn trông khá là nặng.

Chúa như mất hồn nhìn Gabriel, chạy lại ôm chặt lấy nó và thầm nhỏ giọng đầy lo lắng hỏi cậu.

"Con ổn chứ ? Iruma đâu rồi con !?..."

Gabriel gầm mặt xuống đen như đáy nồi, giọng rưng rưng giống như nghẹn lại.

"I-Iruma-kun...cậu ấy...híc... cậu ấy đã chết, mọi đứa trẻ khác cũng vậy...LỖI LÀ TẠI CON, LÀ CON KHÔNG CẨN THẬN NÊN MỚI-"

"Suỵt...Gabriel à, con không có lỗi, đó chỉ là một tai nạn thôi... con không có lỗi gì cả..."

Chúa đau lòng luyến tiếc dỗ dành cho Gabriel.

[ĐN Mairimashita! Iruma-kun] Sát thủ ác maNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ