Giờ ra về tại trường Babyl. Khi chuông vừa cất lên thì Iruma cũng tỉnh luôn giấc.
Cậu dụi mắt rồi ngồi ngáp dài một cái.
*Rầm ! . . .* cánh cửa phòng y tế lại bật tung ra.
Đó lại là Ameri.
"Iruma ! tớ tới đón cậu nè" Ameri vẫy tay nhẹ mĩm cười.
"Ừm, tôi về lớp lấy cặp đã rồi đi về sau" Iruma đáp, cậu đút tay vào hai bên túi quần mà đi.
Khi về lớp của cậu thì cả lớp lúc đó vẫn còn đang bị ngất bởi cái Aura của Iruma. Thầy giáo thì đã bị cậu bắn.
Ameri không khỏi bàng hoàng sợ tím người khi thấy cái bãi chiến trường đáng sợ ở lớp Iruma.
"C-Cậu làm chuyện này à !?" cô hốt hoảng nghi ngờ hỏi.
"Ừ, tôi chả làm gì ngoài việc bị rò rỉ một chút Aura khiến cho các bạn học bị ảnh hưởng, cũng đâu ngờ lại ngất xỉu đến giờ này đâu, còn ông thầy thì ông ta chưa chết đâu, tôi cá chắc ông ta sẽ làm đơn xin nghỉ việc trong tối nay đấy" Iruma lấy cặp rồi bước ra ngoài lớp học.
"Etou, cậu định để bọn họ như vậy à !?" Ameri nhíu mày lại hỏi. Cậu ta không chỉ vừa Tsun mà lại còn mạnh hơn cả giáo viên nữa. Ameri vừa có thêm một cảm nhận tiêu cực nữa về Iruma.
Đến Ameri còn chả đấu lại giáo viên nữa, còn là học sinh năm nhất nên còn rất yếu.
'Tốt nhất là cố gắng không để cậu ấy tức giận là được . . .' trời à, cô không thể mường tượng ra được cậu bé nhỏ nhắn này có thể mạnh đến mức nào.
Họ rồi cùng nhau đi đến cổng trường rồi tách nhau ra do nhà khác hướng.
Ameri định bay về nhưng cô lại cứ liên tục lo lắng cho Iruma, không biết cậu ấy ổn hay chưa ? chả biết cậu ta có nhớ đường về nhà hay không ? chả biết cậu ta có về nhà an toàn hay không ?
Thấy Ameri với ánh mắt lo lắng nhìn Iruma thì cậu mới chảy mồ hôi hột bảo
"Tôi ổn, cô cứ yên tâm đi, thằng này tỉnh táo lắm . . ."
"Nếu cậu nói vậy . . . dù sao thì tớ cũng thật sự xin lỗi cậu vì việc sáng ngày hôm nay" cô khẽ run người xin lỗi cậu.
"Ie, không cần phải xin lỗi đâu, tại lúc đó đi tôi không để ý nên đụng trúng cô thôi, tạm biệt" Iruma nói rồi quay người đi và vẫy tay tạm biệt.
Ameri sau đó cũng bay về nhà cô.
Iruma khi về đến nhà ông Sullivan thì người bước ra đón cậu cũng chỉ có mỗi một mình Opera mà thôi.
Thấy làm lạ nên Iruma mới hỏi :
"Opera-san, tên tam kiệt ấy đi đâu rồi ?"
"Ngày ấy có việc nên không thể về nhà đón cậu được" Opera vô cảm đáp.
Iruma không có nói gì thêm và Opera thì đi cất cặp cho Iruma sau đó và chuẩn bị một chút ma trà cho cậu sau một ngày đi học mệt mỏi.
Iruma bước vào hàng ghế Sofa trong phòng khách nằm mệt mỏi.
Khi Opera bước ra và đặt ly trà xuống bàn thì hắn nhìn thấy Iruma đã nằm dài ra mệt mỏi như bị bệnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Mairimashita! Iruma-kun] Sát thủ ác ma
FanfictionCó nguy cơ ta vẫn đổi lại tên truyện :'))) Ta đặt tên ngu mà :'> Lý do fic này ra đời. bởi vì ta ngứa ngứa ngứa ngứa mà QAQ bởi vì ta muốn thỏa sức trí tưởng tượng T-T bởi vì ta chán chán chán quá mà :v bởi vì ta...