Chương 78:

1.7K 136 22
                                    

Chương 78:


Bạch Thuật đứng ở bên ngoài ló đầu vào thăm dò, nhìn thấy tiểu thư nhà nàng sống trong nhung lụa từ trước đến giờ lại đút cơm cho Mạc Nhàn, nếu nói các nàng không có gì, bây giờ có đánh chết nàng cũng không tin.

"Có phải ta bị thương vì ngươi, nên ngươi mới đối tốt với ta như vậy đúng không?" Mạc Nhàn ăn hơn một nửa xong, đột nhiên hỏi.

"Chẳng lẽ không phải?" Tạ Đạo Vi nhướng mày hỏi ngược lại.

Mạc Nhàn nghe Tạ Đạo Vi nói như vậy, tâm tình vốn dĩ ngọt ngào, lại đột nhiên giống như trộn phải thuốc đắng, vị ngọt lập tức không thấy tâm hơi. Tâm tình cả ngày của nàng, đều trong trạng thái chợt cao chợt thấp, chợt vui chợt buồn.

"À." Ngữ khí Mạc Nhàn cực kỳ mất mát ngân một tiếng.

"Ngươi nhìn có vẻ thực thất vọng, vì sao vậy?" Tạ Đạo Vi biết còn cố hỏi. Mạc Nhàn hiện giờ giống như sủng vật trong tay Tạ Đạo Vi, muốn vuốt liền vuốt muốn chọc thì chọc, chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Uhm, sủng vật này, trêu đùa xong thật là đáng yêu, có thể khiến Tạ Đạo Vi nàng vui vẻ.

"Không có gì." Trong lòng Mạc Nhàn hiểu rõ, nàng hy vọng Tạ Đạo Vi đối tốt với mình, là bởi vì thích mình, chứ không phải mình vì nàng bị thương, nên nàng mới không thể không đối tốt với mình. Chỉ là, nói như vậy, làm sao nàng có thể dám nói với Tạ Đạo Vi đây?

"Người như ngươi từ nhỏ đã ngu ngốc, đến bây giờ cũng không thấy ngươi thông minh lên. Thích ăn ngọt, tắm cho ngươi một cái, đút ngươi ăn một chút là đối tốt rồi? Việc này làm có gì khó, mà ngươi lại bị chuyện này làm cho dễ bảo đến vậy. Dạy ngươi tập võ từ nhỏ, để ngươi bách độc bất xâm, thời gian và tinh lực vĩnh viễn đều hơn hai chuyện nhỏ này, mà ngươi lại không thấy tốt. Làm người, đừng nhìn vẻ bề ngoài tốt đẹp thế nào, phải xem thực tế bên trong ít nhiều ra sao, bất quá lấy tư chất của ngươi, đại khái cả đời này chắc cũng không hiểu gì đâu." Ngữ khí Tạ Đạo Vi thực ghét bỏ nói.

Mạc Nhàn nghe hiểu, trọng tâm là Tạ Đạo Vi muốn biểu đạt với mình rằng nàng vẫn luôn đối xử tốt với mình, mà mình lại ngu ngốc không biết cảm kích. Tuy rằng Tạ Đạo Vi nói như vậy thật khó nghe, nhưng Mạc Nhàn xem như là hiểu rõ, tâm tình lập tức liền mở rộng thông suốt.

"Ngươi cứ thích nói ta ngu ngốc, ngu ngốc, ta thực sự là ngu ngốc được chưa? Ta chính là thích ăn ngọt như vậy, vậy ngươi chỉ cần đối xử với ta như vậy không phải là được rồi sao, dù sao ngươi cũng nói mấy việc này cũng đâu có gì khó." Mạc Nhàn trả lời lần này thực sự đúng lý hợp tình, nàng thích ăn ngọt như vậy, cũng mong chờ Tạ Đạo Vi sau này đối xử với mình như thế, mình chắc chắn có thể chịu được, chỉ sợ Tạ Đạo Vi không làm được mà thôi!

Tạ Đạo Vi nghe Mạc Nhàn nói như vậy, đột nhiên có loại cảm giác tự mình đào hố, tính tình của nàng, không thể làm mấy chuyện ngọt ngào thế này, Mạc Nhàn không chê, tự nàng cũng sẽ chê chết đi. Mà nói lại thật ra có người phù hợp với khẩu vị Mạc Nhàn, Thủy Hương không phải như vậy sao, hà tất bỏ gần tìm xa, bỏ thỏ tìm trăng làm gì.

[BHTT] [EDIT] [HOÀN] TIỂU TỶ, BẤT HUNG - MINH DÃNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ