Vừa đi được mấy bước, Bùi Châu Hiền đột nhiên nghĩ đến trên người không có đồng nào, làm sao vào quán ăn được.
Nhớ tới bộ dáng đắc ý lúc gần đi của Khương Sáp Kỳ, nộ khí bốc lên "Được rồi, biết trên người bổn tiểu thư không có tiền, cố ý làm mất mặt bổn tiểu thư."
Cái tên tiểu huyện lệnh đáng chết, hừ, muốn làm mất mặt bổn tiểu thư sao, sao không nhìn một chút coi Bùi Châu Hiền ta là ai "Người đâu, người đâu!"
Bên ngoài nha dịch tiểu Đường nghe bên trong thư phòng có người kêu, vội vàng chạy tới, thấy cô ngương đi cùng đại nhân, chắc là gia quyến của đại nhân, vội vàng ôm quyền khom người "Nô tài bái kiến Huyện lệnh phu nhân."
Câu Huyện lệnh phu nhân này khiến Bùi Châu Hiền trong nháy mắt hóa đá.
Tiểu Đường thấy Huyện lệnh phu nhân nửa ngày cũng không nói lời nào, có chút hiếu kỳ ngẩng đầu lên nhìn Bùi Châu Hiền.
Sau khi Bùi Châu Hiền lấy lại tinh thần cả giận nói "Ngươi muốn chết hả, ai là phu nhân của tên thối tha kia, bổn tiểu thư thiên kim chi khu này mà là phu nhân của hắn, cái tên tiểu huyện lệnh ấy xứng sao. Coi như tám đời đốt cao hương không cưới được bổn tiểu thư." Bùi Châu Hiền đi tới nắm cổ áo tiểu Đường nói "Nghe cho rõ đây, hắn chẳng qua là người hầu của bổn tiểu thư người hầu có nghe hay không!!"
Đáng thương tiểu Đường bị Bùi Châu Hiền dọa sợ gật đầu liên tục "Nghe, nghe rõ."
"Sau này dám nói bậy nữa, cẩn thận cái lưỡi của ngươi."
"Còn nữa, bổn tiểu thư đói, các ngươi mau tới tửu lầu tốt nhất mua thức ăn về cho bổn tiểu thư. Phải nhanh lên một chút, nếu không để bổn tiểu thư đói quá sẽ cho ngươi nếm thử một chút sự lợi hại của cây roi này, có nghe hay không?" Bùi Châu Hiền nắm cổ áo lại, xiết chặc.
"Ngươi rốt cuộc có nghe hay không?"
"Ặc...ặc..." Tiểu Đường chỉ chỉ cổ áo, gần như muốn tắt thở.
"Khụ." Bùi Châu Hiền có chút ngượng ngùng buông lỏng cổ áo.
"Khụ, khụ." Tiểu Đường thở thở, liền vội vàng lùi về phía sau mấy bước, tận lực cách xa Bùi Châu Hiền.
"Ngươi còn đứng ở đó làm cái gì, còn không mau đi!"
Vèo một tiếng, bóng người biến mất trước mắt Bùi Châu Hiền.
Bùi Châu Hiền vỗ ngực mình một cái "Tức chết ta, tức chết ta, thiệt là, bộ đui hay sao mà bảo ta cùng tên quỷ đáng ghét kia liên hệ với nhau. Dầu gì bổn tiểu thư đường đường là nữ nhi của Thái sư đương triều, được Hoàng thượng phong Quận chúa. Cái tên tiểu huyện lệnh kia xứng với ta sao. Muốn xứng với bổn tiểu thư ít nhất cũng là Đại tướng quân anh dũng Sở Liên Phong chứ." Nhớ tới dáng người anh dũng của Sở Liên Phong, Bùi Châu Hiền trong nháy mắt từ cọp cái trở thành con cừu nhỏ, có chút ngượng ngùng xấu hổ. Nếu để cho Khương Sáp Kỳ thấy, không chừng sẽ tưởng nàng bị quỷ nhập mất.
"Tiểu Đường, thấy quỷ hay sao mà chạy nhanh dữ vậy? Uy!" Những nha dịch khác nhìn thấy tiểu Đường liều mạng chạy ra ngoài, ở phía sau hô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ SEULRENE ] [ BHTT ] HUYỆN LỆNH RẤT BẬN!
FanfictionThể loại: bách hợp, cổ đại, xuyên không, linh hồn chuyển hoán, âm mưu tranh đấu, hoan hỉ oan gia, 1x1, HE Edit: khoailang213 Cover: Deulgideulgi Nhân vật chính: Khương Sáp Kỳ, Bùi Châu Hiền, Hoàng Mỹ Anh, Kim Thái Nghiên. Huyện lệnh (Khương Sáp Kỳ)...