Chap 26: Đứt đoạn

137 15 4
                                    

Bùi Châu Hiền quỳ xuống bồ đoàn, nhắm mắt lại, hai tay nắm ống đựng xăm để ở trước ngực, nghiêm túc lắc.

Khương Sáp Kỳ nhàm chán dựa vào một bên.

Lạch cạch ------

Một cây xăm rớt ra, Bùi Châu Hiền cao hứng nhặt lên nó lên.

"Cầu xong rồi?"

Bùi Châu Hiền nhìn Khương Sáp Kỳ một cái, khẽ ừ một tiếng.

"Cầu xăm gì? Cho ta xem với?"

Bùi Châu Hiền thấy Khương Sáp Kỳ đưa tay, vội vàng che thẻ xăm lại, hừ nói "Nhìn cái gì, đây là thẻ xăm của bổn tiểu thư muốn xem, tự mình cầu đi."

"Hẹp hòi, không phải là một cây xăm thôi sao." Khương Sáp Kỳ chu mỏ một cái "Xăm cũng cầu xong rồi, chúng ta có thể đi được chưa?"

"Còn chưa giải xăm nữa."

A, đúng rồi, còn phải giải xăm nữa. ."Sao ngươi còn chưa đi?"

Bùi Châu Hiền mặt đỏ lên "Ngươi còn chưa đưa tiền, ta làm sao đi được."

Khóe miệng Khương Sáp Kỳ giật một cái "Bao nhiêu?"

"Năm lượng." Bùi Châu Hiền đưa tay.

"Cái gì, giải một cây xăm mà năm lượng bạc!" Nhất định chính là lừa gạt tiền.

"Xăm của bổn tiểu thư, dĩ nhiên so với người khác tốn nhiều hơn rồi." Bùi Châu Hiền nói chuyện đương nhiên.

Đây là cái lý luận gì a, nhìn Đại tiểu thư đưa tay hướng mình đòi tiền, Khương Sáp Kỳ mặt đầy xoắn xuýt, lấy lòng nói "Thật ra thì Đại tiểu thư, ta cũng biết giải xăm, nếu không ngươi đưa ta giải dùm cho."

"Ngươi biết giải xăm? Có quỷ mới tin."

"Ha ha, ngươi không tin sao, trước kia ở quê hương ta, bao nhiêu người xin ta giải xăm, ta còn không thèm làm. Không tin ta thì thôi vậy." Khương Sáp Kỳ cố ý nói.

"Ngươi thật sự biết?"

"Hừ ~" Khương Sáp Kỳ hừ nhẹ một tiếng."Ngươi tốt nhất đi xếp hàng, để cho lão thiền sư giải đi."

"Vậy thì cho ngươi giải một chút đi, lát nữa để cho lão thiền sư giải, để xem ngươi giải có chuẩn không." Bùi Châu Hiền đem xăm đưa tới.

Hắc hắc, bị lừa rồi.

Khương Sáp Kỳ cười trộm, cầm lấy xăm của Đại tiểu thư. "Đại tiểu thư cầu gì vậy?"

Bùi Châu Hiền lúng túng ho khan hai tiếng "Tài, tài vận."

"Đại tiểu thư, ngươi đã 'Đại phú đại quý ' còn cầu tài nữa sao?" Khương Sáp Kỳ buồn cười nhìn Bùi Châu Hiền, thân là Quận chúa, còn cầu tài, chẳng lẽ muốn phú khả địch quốc?

"Ngươi, ngươi quản ta, ngươi rốt cuộc có giải hay không, không giải thì ta đi xếp hàng."

"Đừng, đừng, ta giải, ta giải...."

"Vụ lý khán hoa, hoa tự khai

Thị hỉ thị bi, thủy tự lưu

Kính hoa thủy nguyệt, ảnh tự nhân

[ SEULRENE ] [ BHTT ] HUYỆN LỆNH RẤT BẬN!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ