"A a a a!" Khương Sáp Kỳ muốn điên rồi, làm gì có người nào mới năm giờ đã đi dạo phố.
"Này, tiểu người hầu ngươi đi như thế nào mà chậm chạp thế, y như một lão già." Bùi Châu Hiền chờ Khương Sáp Kỳ ở phía trước đang cau cái mũi, bất mãn nói.
"Đại tiểu thư, làm gì có ai mới giờ Dậu mà đi dạo phố mua đồ, ngươi nhìn trên đường xem có mấy gia đình mở cửa. Ta thấy chúng ta nên trở về ngủ một giấc đi, được không?" Khương Sáp Kỳ híp mắt, hoàn toàn là bộ dạng chưa tỉnh ngủ.
"Không được!" Bùi Châu Hiền rất quả quyết cự tuyệt yêu cầu của Khương Sáp Kỳ. Thấy hắn bộ dạng như người sắp chết định trở về ngủ, liền nhanh chóng kéo Khương Sáp Kỳ đi." Cửa hàng bán đồ trang sức nhất định đã mở cửa, hôm nay bổn tiểu thư nhất định phải mua được đôi bông tai kia."
"A!" Khương Sáp Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng "Thật vất vả mới giải quyết xong một vụ án, vậy mà cũng không cho ta ngủ thẳng giấc nữa, còn có thiên lý hay không, có để cho người ta sống hay không."
"Bớt nói nhảm và đi nhanh lên một chút ~ "
Rốt cuộc Khương Sáp Kỳ không tình nguyện, bị kéo tới cửa hàng đồ trang sức.
Chưởng quỹ cửa hàng đồ trang sức thấy vị khách hai ngày trước đến xem bông tai vội vàng chào hỏi "Yêu, là cô nương sao, đôi bông tai ngươi muốn mua hôm nay có rồi, để ta lấy cho ngươi xem.
Khương Sáp Kỳ lười biếng dựa vào cửa, liên tục ngáp, mắt gần như híp lại.
"Chính là cái này, ta muốn mua." Bùi Châu Hiền hài lòng gật đầu một cái, bông tai ngọc thạch trong suốt, bên trong có vài đường màu đỏ mỏng, tựa như muốn nứt ra vậy, rất đặc sắc. Vốn là hai ngày trước nhìn trúng bông tai của tiệm này, vốn là muốn mua, đáng tiếc chưởng quỹ nói đã có người đặt trước, ra bao nhiêu bạc cũng không chịu bán, cũng may ở quê hắn có một đôi bông tai cũng gần giống cho nên chờ hai ngày.
"Vì cô nương là một người có con mắt nhìn đồ nên ta tính rẻ cho ngươi một chút đi, hai mươi lượng."
Lúc này Khương Sáp Kỳ mơ màng buồn ngủ dựa vào cửa lập tức tỉnh táo lại. Đùa gì thế, hai mươi lượng! Chỉ vì mua một món đồ trang sức sao?
Bùi Châu Hiền nhìn Khương Sáp Kỳ tỏ ý bảo hắn đưa bạc ra.
Khương Sáp Kỳ đi tới, nhìn bông tai một chút, quả thật rất đặc biệt, nếu là hiện đại nhất định có thể bán với giá rất cao, nhưng mà nơi này là cổ đại nha. Khắp nơi đều có đồ cổ, huống chi mình không có nhiều tiền để mua cái này, nhìn Bùi Châu Hiền đang rất thích thú, nếu không trả nổi tám phần phải dùng danh nghĩa của mình mà nợ quá. Con ngươi đen sáng đảo qua đảo lại "Thiết ~" lộ ra vẻ mặt đầy khinh bỉ "Ta còn tưởng rằng Đại tiểu thư ngươi vội vội vàng vàng nhìn trúng bảo bối gì, nguyên lai chỉ là một đôi bông tai không có gì đặc biệt."
"Ngươi thì biết cái gì?" Bùi Châu Hiền đoạt lại bông tai "Không biết đánh giá thì tránh qua một bên đi!"
"Ta không biết đánh giá thì sao, bất quá bên trong bông tai này có mấy đường đỏ đỏ như tia máu vậy, ở quê của ta nói đây là điều xui xẻo, Đại tiểu thư tôn quý như vậy đeo loại bông tai xui xẻo này sợ rằng sẽ gặp rủi ro."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ SEULRENE ] [ BHTT ] HUYỆN LỆNH RẤT BẬN!
FanfictionThể loại: bách hợp, cổ đại, xuyên không, linh hồn chuyển hoán, âm mưu tranh đấu, hoan hỉ oan gia, 1x1, HE Edit: khoailang213 Cover: Deulgideulgi Nhân vật chính: Khương Sáp Kỳ, Bùi Châu Hiền, Hoàng Mỹ Anh, Kim Thái Nghiên. Huyện lệnh (Khương Sáp Kỳ)...