Chap 27: Thuỷ hoả bất dung

107 13 2
                                    

Bùi Châu Hiền quất roi liên tục, Hoàng Mỹ Anh di chuyển như dời hình đổi ảnh vậy, so với roi của Bùi Châu Hiền thì nhanh hơi nhiều, rối rít tránh thoát. Roi đánh vào trên ngói nhà, phát ra âm thanh vỡ vụn thanh thúy. Địa phương nào bị roi quất qua là chỗ đó tràn đầy thương tích, thậm chí mảnh ngói chung quanh cũng xuất hiện vết nứt.

"Đại tiểu thư đừng đánh, đừng đánh nữa!" Khương Sáp Kỳ trên nóc nhà đối diện nôn nóng giậm chân, giọng nói mang theo đau lòng "Nhà đều bị phá hết rồi......" Hư hư, Đại tiểu thư đánh như vậy nóc nhà nhất định bị hỏng, còn không biết phải dùng bao nhiêu tiền để tu sửa lại nữa.

Bùi Châu Hiền thấy Hoàng Mỹ Anh đều dễ dàng tránh thoát roi của mình, lửa giận trong lòng sâu hơn. Nửa quất roi, nửa ngồi chồm hổm xuống quét chân Hoàng Mỹ Anh. Hoàng Mỹ Anh nhẹ nhàng giậm chân một cái nhảy lên, hướng những địa phương khác bay lên.

"Đừng hòng chạy trốn. . ." Bùi Châu Hiền thấy Hoàng Mỹ Anh bay đi chỗ khác, cũng giậm chân một cái, đuổi theo.....

Khương Sáp Kỳ thấy hai người bay từ nơi này sang nơi khác, vội vàng leo thang đi xuống.

"Đại nhân ~ "

"Đại nhân ~~ "

"Đại nhân! Bây giờ chúng ta phải làm gì?"

Những người khác thấy nữ phi tặc đã bay đi, đều rối rít chạy đến, vây quanh Khương Sáp Kỳ hỏi bước kế tiếp nên như thế nào?

"Đại nhân, nữ phi tặc lại bay mất rồi, vậy chúng ta có cần đuổi theo không..." Lý bộ đầu hỏi.

Khương Sáp Kỳ phất phất tay "Mau đem cái thang tới đây, ta lo lắng Đại tiểu thư không phải là đối thủ của nữ phi tặc."

"Dạ. . ."

Hai nha dịch gánh cái thang tới, những nha dịch khác đi theo sau lưng Khương Sáp Kỳ.

Ngẩng đầu nhìn một trắng một đen đang bay lượn trên không trung giữa bầu trời đêm.

Bùi Châu Hiền đương nhiên khinh công không bằng Hoàng Mỹ Anh, thấy khoảng cách càng ngày càng xa, Bùi Châu Hiền vội vàng dùng roi quất tới, Hoàng Mỹ Anh trên không trung xoay người một cái, đối mặt với trường tiên linh hoạt như rắn bò. Mà Hoàng Mỹ Anh giống như chim yến bay lượn vậy, trên không trung né về sau có hơi không vững, đối mặt với trường tiên, bị buộc nhảy xuống đất, ngay sau đó lúc mủi chân chạm đến mặt đất, nhẹ nhàng điểm một cái, lại bay lên trời. Bay đến trên một cái nóc nhà mới ngừng lại.

Bùi Châu Hiền không nghĩ tới Hoàng Mỹ Anh dễ dàng tránh được trường tiên của mình, lật đật thu roi, nhảy xuống đất. Tiếp theo cũng nhảy lên một cái, đáp lên cùng một nóc nhà với Hoàng Mỹ Anh. Một người đứng ở bên trái, một người đứng ở bên phải.

Khương Sáp Kỳ ở phía xa thấy hai người đều ngừng lại, liền vội vàng kêu "Mau, mau, cái thang, cái thang!"

"Nếu ngươi có đuổi theo ta như vậy, đừng trách ta không khách khí!" Ánh mắt Hoàng Mỹ Anh hiện lên hàn ý.

"Hừ, ai muốn ngươi khách khí, có bản lãnh gì liền xuất ra đi." Bùi Châu Hiền bị ngữ khí đó của Hoàng Mỹ Anh làm cho lửa giận tăng gấp ba.

[ SEULRENE ] [ BHTT ] HUYỆN LỆNH RẤT BẬN!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ