Chương 62

921 100 50
                                    

Tay nghề của Lam Hi Thần tất nhiên là không tồi, nếu ngươi nói đến điểm tâm hoặc là đồ chay. Nhưng chắc chắn, trăm phần trăm, Giang Trừng nghĩ, vị tông chủ họ Lam này khẳng định không biết một tý gì về thịt và các món liên quan, đúng hơn là sẽ không thể làm ra được món thịt có thể thỏa mãn khẩu vị của Giang Trừng y. Vậy nên, trong khi Lam Hi Thần còn đang say sưa với các món rau mà Giang Trừng thề lát sau sẽ toàn bộ vào bụng Lam tông chủ, thì Kim Quang Dao bên cạnh lại đang loay hoay với những món thịt mà y biết Giang Trừng sẽ thích nhưng không rõ y có muốn ăn sáng với chúng không. Vậy nên, tổng kết lại, đến khi hai vị tân tông chủ kể trên xong việc, Giang Trừng có chút đen mặt mà nhìn một bàn toàn đồ ăn, từ mặn đến chay, từ món canh cay đắng của Lam gia đến món Liên Hoa Tô mà Giang Trừng cũng không biết Kim Quang Dao học được từ đâu. Bọn họ đây là muốn làm y no chết?

Trái lại, hai vị công tử được nói ở trên lại vô cùng hài lòng với bàn đồ ăn bản thân làm ra. Lam Hi Thần còn thấy dường như bản thân cũng làm hơi nhiều, còn Kim Quang Dao chính là ngược lại, cảm thấy nếu không phải mấy vị trù nương đã đến và cần phải chuẩn bị trà bánh cho Thanh Đàm Hội, hắn chắc chắn sẽ còn có thể làm ra nhiều món ngon nữa cho Giang Trừng. Mà Giang Trừng, người chứng kiến hai người đường đường sẽ làm tông chủ một phương nay lại lãng phí lương thực đến mức không thể chấp nhận được, lần đầu trong đời thầm cảm thán về độ giàu của Lam- Kim hai nhà, cứ như vầy mà chưa phá sản quả thật là một kỳ tích. Đến cuối cùng, bàn thức ăn tựa như yến tiệc kia bị Giang Trừng, cùng Lam Vong Cơ (bị huynh trưởng gọi đến), Lam Hi Thần, Kim Quang Dao, hai vị huynh đệ họ Nhiếp (vô tình đi qua bị gọi lại) cùng với Mạc Huyền Vũ (cũng là bị gọi đến, Giang Trừng nói tên nhóc này quá gầy rồi, cần bồi bổ thêm) cùng nhau xử lý mới giải quyết hết. Bữa sáng no căng bụng cứ như vậy xong.

Tất nhiên, ăn no uống no thoải mái xong xuôi rồi bọn họ cũng không được trở về đánh một giấc lên tiên, mà là lại đến Nhà chính tham gia Thanh Đàm Hội, hay theo Giang Trừng mỹ danh gọi là "Hội những tên gia chủ ăn không ngồi rồi than phiền với những gia chủ trăm công nghìn việc". Giang Trừng quả thật nhàm chán đến cực điểm, Ngụy Vô Tiện cả sáng liền không thấy đâu, Thanh Đàm Hội cũng không thèm tham gia, thành ra vị trí ngay đằng sau Giang Trừng liền trống, để cho Mạc Huyền Vũ ngồi tạm. Giang Trừng tuy tức Ngụy Vô Tiện lại nổi tính điên, bất quá cũng mặc kệ, dù sao cũng không phải lần đầu, kiếp trước cũng là như vậy, không khác gì, y cũng đã quen rồi. Vốn là không ai quan tâm, dù sao Ngụy Vô Tiện cũng không phải trẻ lên ba, mấy tên gia chủ thì mục tiêu chủ yếu là bàn chuyện phân chia công lao vốn không chú ý đến hắn, cho đến khi một tên gia chủ nào đó bỗng nhiên lên tiếng:
- Cũng không biết Ngụy công tử là ở đâu rồi? Công lao to lớn người không nói một lời liền không tham gia Thanh Đàm Hội, có phải hay không tà ma ngoại đạo chính là khinh thường chúng ta gia chủ? Giang tông chủ, còn cần nhiều hơn quản người a, nếu không một ngày nào đó, Giang gia cũng không biết là họ Giang vẫn là họ Ngụy đâu!

Lời này vừa nói ra không khí liền trầm xuống. Giang Trừng nháy mắt liền đen mặt, mà trên đài, Kim Tử Hiên cũng là sắc mặt không tốt. Một môn sinh Giang gia phía sau tức đến đỏ mặt, đang muốn đứng dậy mắng người liền bị Giang Trừng ngăn lại. Giang Trừng thần sắc khẽ động, khẽ nâng ly trà lên nhấp một ngụm, sau đó mới lạnh giọng hỏi lại kẻ kia:
- Đa tạ Hoàng tông chủ quan tâm. Bất quá, như Hoàng tông chủ đây nói, đây dù gì cũng là Giang gia việc, Hoàng tông chủ không khỏi tay vươn đến quá dài đi.

[Ma Đạo Tổ Sư][AllTrừng] Ta cảm thấy thế giới này có vấn đềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ