-------------------------------------------
Tắm rửa xong xuôi, em chạy thật nhanh sang nhà gã
Cốt là nấu cơm và ăn luôn ở đó, cứ như thế gã hay cho em tiền tiêu vặt, coi như trả công
- này chú mau ra ăn cơm!!
Em gọi gã, gã từ trong phòng bước ra, ngồi xuống, nhiệm vụ của gã chỉ có ăn, nằm và làm việc ở cửa tiệm, còn đâu em lo tất
- lại canh kim chi, mày đéo thể nào nghĩ ra món khác được sao!!
Gã cau mày, nhìn lướt qua một lượt đồ ăn trên bàn
- em đã nấu cho chú rồi, chú còn chê gì nữa!!
Em tức giận nói, đập mạnh đũa tỏ thái độ, vừa ăn em vừa lườm nguýt gã
- giận à!?
Gã hỏi em, nhưng em chẳng buồn nói gì
Em cực khổ nấu ăn, gã chẳng làm gì thì thôi còn chê ỏng chê eo, thử hỏi ai mà chịu được cơ chứ
Ngay sau khi ăn xong, em chẳng thèm rửa bát, toan tính đi về thì gã giữ tay em lại
- quên rửa bát này con chó!!
Gã chẳng buồn quan tâm đến cảm xúc của em, điều đó càng làm em giận dữ hơn
- sao chú không quan tâm đến cảm xúc của em chứ!!
Em hất tay ra, gã khó hiểu, kí đầu em
- tao bảo mày rửa bát mắc cái l...
- hức...
Em quệt nước mắt, em khóc rồi
- em nấu ăn cho chú...chú còn chê...từ giờ em sẽ không nấu nữa...
Em nói, gã dần mềm lòng, lấy tay vuốt tóc mai em sang một bên
- xin lỗi được chưa!?
Em lúc này chỉ thút thít, chỉ cần vậy là đủ rồi, vội thấp thửng đi ra rửa bát
Gã chẹp miệng, có thế thôi cũng khóc
Đồ mít ướt...
---
Em liền chạy ra, ngồi cái bịch lên ghế sofa, đầu lại dựa vào vai gã
Hàng xóm cứ nói em và gã yêu nhau, thực chất lại không phải, em cũng mong một ngày nào đó em và gã sẽ giống như một cặp đôi thực thụ
- chú ơi...cho em mượn máy đi!!
Em xin xỏ, vòi vĩnh mượn laptop gã
- không...tao đang làm việc, biến mẹ mày về đi, ồn ào!!!
BẠN ĐANG ĐỌC
Unilateral l jungkook l
Romantizm" tương tư chú những năm trời... chú lúc nào cũng chửi em...nhưng em lại lấy cái đó là nét đáng yêu của chú chú nói chú mệt mỏi với cuộc sống...chú muốn chết đi...vậy em sẽ chết cùng chú em lấy hết cảm đảm nói yêu chú...cớ sao chú chẳng nói gì, chú...