Oneshort: Cốc cà phê đen và sữa

45 4 0
                                    

Don't stay awake of too long

Don't go to bed

I'll make a cup coffee for your head

I'll get you up and going out of bed

Yeah..........

.............

Cậu nằm gục xuống dưới mặt bàn học, mắt cứ lim dim, mọi thứ trước mắt cậu bây giờ cứ mời mờ dần đi vậy. Cậu phải cố gắng làm nốt bài thuyết trình cho ngày mai, nhưng cơn buồn ngủ cứ níu kéo cậu lại, làm cậu chẳng vực dậy được à!

Bỗng nhiên, có một bàn tay chạm chạm nhẹ vào đầu cậu. Cậu mệt mỏi ngồi thẳng dậy, quay mặt về phía sau. Trước mắt cậu đây là Uzui - người bạn trí cốt của cậu, và người cùng ở phòng kí túc xá với cậu đang cầm hai cốc phê. Đặt nhẹ một cốc cà phê xuống dưới bàn cậu, anh ngồi xuống giường với cốc cà phê còn lại.

Cậu ngơ ngác đôi chút, rồi cầm cốc cà phê lên nhâm nhi. Vị đắng nhè nhẹ chạm tren đầu lưỡi, tuy không quá đắng nhưng vẫn cảm giác được đậm vị cà phê. Một mùi sữa ngọt ngào, tạo cho cậu một cảm giác ấm áp. Uống được vơi nửa cốc, cậu hạ xuống, đôi mắt cậu lấp lánh

_ Ngon ghê luôn á! Tôi cảm giác tỉnh táo hơn trước luôn!

_ Nhóc tỉnh táo hơn được rồi. Nào bây giờ cố làm bài nốt đi, rồi đi ngủ. Ta sẽ giúp nhóc

_ Ể?! Ông không cần đâu, cứ đi ngủ đi! Tôi cũng sắp xong rồi mà! - Cậu xua xua tay. Thực sự cậu không muốn làm phiền anh đâu, tại giờ cũng muộn rồi mà, anh còn ngủ để ngày mai đi học chứ

_ Thức đêm tí cũng không sao đâu. Nên cứ để ta giúp nhóc chút đi - Anh kéo chiếc ghế lại gần bàn cậu, ngồi xuống

_ Vậy thì cảm ơn nhiều nha! - Cậu đành để cho anh giúp cậu mà thôi

Tiếng chỉ bào, học bài vang lên trong bầu trời đêm đầy sao, thêm những tiếng cười khúc khích trêu cợt nhau làm cho không khí thêm rộn vang hơn, làm quên đi những cơn buồn đang cố gắng níu kéo họ.
.............
Zenitsu háo hứng chạy ào đến chỗ Uzui, cười tươi hét lớn gọi anh

_ UZUIIIIIIIIIII!!!!!!!!!!!!!!!

Anh quay ra sau, chụp lấy con người đang chạy với tốc độ của đứa bạn thân khi thấy đứa bạn mình chia tay người yêu. Anh xoa xoa đầu cậu, nhìn cậu cười

_ Cần nhất thiết phải chạy như thế không vậy?

_ Có chứ! Tôi muốn kể cho ông chuyện này nên mới chạy vội đến đây đó! - Cậu buông anh ra, háo hức nói

_ Có chuyện gì à mà nhóc vui thế sao?

_ Nhìn nè nhìn nè! Tôi được 100 điểm bài thuyết trình vừa rồi đấy! 100 điểm luôn đó! - Cậu dơ một tờ giấy ra, một con số 100 tròn trịa được viết bằng màu mực đỏ nổi trội trên tờ giấy trắng

_ Chúc mừng nhóc nha! - Anh vui lây luôn, xoa xoa mái đầu vàng tán thưởng

_ Cũng là nhờ ông tôi mới được nhờ ông mà tôi mới được như thế này đó! Cảm ơn ông nhiều lắm!!! - Cậu ôm trầm lấy anh, tươi cười nói

Mẩu oneshot/ doujinshi về UZenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ