"Tôi mới chỉ nói cậu có một câu, mà cậu đã bỏ đi?"
"Thì chẳng phải chính anh đã bảo em hãy cút đi sao?"
"Đồ thiếu nghị lực." Jimin hừ mũi, đầy khinh bỉ nhìn xuống. "Quả là một nỗi hổ thẹn của loài cún mà."
Sau khi phóng cho Jungkook hàng trăm tia lửa điện, Jimin không thèm nhìn cậu nữa mà liền quay mặt đi khi cả thân thể quấn đầy băng trắng vẫn nằm thu lu trên tấm đệm lông đặt trên sofa nằm cạnh máy sưởi.
Jungkook ấm ức ngước lên nhìn anh, dưới khoé đôi mắt đen tròn trịa dần dần trào dâng một màn nước mỏng cùng hơi thở gấp gáp như thể đang chạy đua.
Đến khi Yoongi nấu xong bữa trưa, Jungkook vẫn cứ ngồi nguyên đấy mà chẳng chịu rời đi chỗ khác dù Jimin đã cố tình nèm cho cậu một cục băng to đùng. Thế rồi cái đầu tròn tròn vàng óng của cậu khẽ run, cuối cùng nhóc cún cũng không nhịn được nữa, và cậu oà khóc, kéo theo một tiếng ré giật mình từ chàng mèo đang thiu thiu ngủ.
Trời ạ, thằng nhóc khóc thôi mà anh cứ tưởng khu vực họ sống bị thả bom vậy.
Quả là một con cún phiền phức, nhưng xem cái cách nó vừa khóc vừa nhìn anh kìa, e hèm, coi bộ cũng... đáng yêu.
"Jimin hyung, em xin lỗi... Đừng ghét Jungkook nữa mà áu áu áu áu..."
"Chuyện gì? Có chuyện gì vậy?! Là chuông báo cháy sao? Ơ, Jungkook?..."
Yoongi hoảng hồn lao ra khỏi bếp ngay khi Jungkook cất tiếng khóc, và anh lập tức đơ người trước cảnh tượng chú mèo tam thể nhà anh đang ngồi cạnh chú cún Golden nhỏ xíu run rẩy, và chưa kể, có một điều kỳ diệu đã xảy ra. Jimin nhà anh, chú mèo tam thể nhà anh, Jimin khó ưa và khó ở, đang dịu dàng liếm láp khắp mặt thằng bé Jungkook.
Ồ, mới đó mà thế giới đã đảo lộn rồi sao?
Mối quan hệ giữa Jimin và Jungkook... xem ra cũng rất tốt.
Nghĩ rồi, Yoongi mau chóng nấp sau cột nhà, trên tay vẫn còn nguyên đó nắp nồi và chiếc nêu gỗ, lén lén lút lút tiếp tục quan sát hai chú bé nhà mình.
Jimin vẫn đang kiên trì liếm mặt Jungkook, sau đó còn ngửi ngửi cần cổ và đè thằng nhóc ra để dùng lưỡi mình gội đầu cho nó nữa, trong khi đó, Jungkook thì e thẹn một bên tay nhỏ áp lên má anh, dạng chân ngửa cổ, để mặc Jimin muốn làm gì thì làm.
Trước cảnh tượng đó, trái tim vốn yếu đuối của Yoongi liền mềm nhũn còn hơn cả nồi súp anh đang nấu trong kia bởi vì, ôi, còn phải giải thích nữa sao? Trông hai đứa hoà thuận mới dễ thương chưa kìa.
"Để em nói cho anh nghe điều này nhé, rằng Jimin nhà anh quả là một chiến binh đó. Thằng nhóc chỉ bị trầy xước nhẹ, chảy máu một chút ở khoé móng nhưng không sao, em đã lo liệu hết chúng rồi. Và nhìn chung, thằng bé hoàn toàn khoẻ mạnh."
"Khoẻ mạnh? Thật ư? Không trật chân..."
"Không trật." Hoseok chắc nịch lắc đầu.
"Không gãy chỗ nào?"
"Không gãy. Chỉ hơi xây xát chút xíu."
"Thế sao thằng bé lại nằm lăn ra..."

BẠN ĐANG ĐỌC
[Kookmin] This is how people show love
FanficCuộc sống bình lặng của chú mèo tam thể Jimin bị xáo trộn hoàn toàn khi một ngày kia, Yoongi đưa về nhà một chú cún Golden Retriever nhút nhát và phiền phức tên Jungkook. Nhưng hoá ra, cậu ta không thật sự nhút nhát và phiền phức như anh nghĩ, hay c...