Hắn không thể nào quên cái lần đầu mà hắn gặp em được, đó là 200 năm trước, khi hắn còn sống dưới kiếp 1 con người, em khi đó theo cha vào võ đường và làm thân được với hắn.
Nói làm thân cũng không phải, ngay từ đầu chạm mặt hắn đã không thích em, ấn tượng mà em để lại cho hắn là vẻ ngoài của 1 cậu bé mong manh không khác gì nữ nhi, tính tình thì rụt rè lại hay núp sau phụ thân. Sếp hắn không thích kẻ yếu đuối, và hắn không thích em, nhưng vì sư phụ của hắn - phụ thân của em muốn em có 1 người bạn, mà gán ghép em với hắn.
- Tôi không ngờ rằng mở đầu câu truyện của chúng ta lại tệ hại đến vậy.
Câu truyện nào muốn hay đều phải có mở đầu tốt, mở đầu của em và hắn thì phải nói còn dưới cả tệ hại.
Hắn bĩu môi nhăn mặt, sức chịu đựng của hắn với em đã đạt đến giới hạn, hắn chẳng còn quan tâm đến phép lịch sự nữa, miệng cứ toẹt ra những điều khó nghe.
- *Ahn Yujin, tôi không ngờ cậu lại nhàm chán đến vậy.
Cậu bé tên Ahn Yujin đó chỉ biết cuối mặt bậm môi, em không lên tiếng hay nói gì, bản thân em dè chừng và tiếp tục lặng im để cho hắn độc thoại 1 mình.
Anh Sếp thiếu niên quạu quọ hết sức, không thèm nhìn mặt em mà quay ngoắt bỏ đi luôn, vừa đi vừa vung chân đá mấy cục đá ven đường như dằn mặt, hắn là đã giận quá nên quên hết lễ nghĩa rồi.
Em đứng yên dõi theo hắn, lòng vạn phần áy náy chồng xếp lên nhau như đại kim tự tháp, có lẽ em sẽ tìm cơ hội để gặp mặt xin lỗi hắn vào 1 ngày nào đó, để hắn quên đi buổi gặp mặt này.
Và thế là kết thúc của mở đầu, mở đầu không tốt cũng dễ tưởng tượng rằng vạn sự sau này giữa em với hắn sẽ chẳng ra hồn gì, bởi em với hắn không hợp nhau, ừa thì khi đó cả 2 ngang ngang tuổi, khoảng lên 9, nhưng tính cách thì đối lập hoàn toàn, em hiền lành và ít nói còn hắn thì như mấy thằng côn đồ thiếu nhi. Hợp chỗ nào cho cam.
Từ cái ngày hôm đó, với tính cách của mình hắn đã trở mặt với em, anh Sếp bắt đầu giở thói giang hồ, đè đầu em ra mà bắt nạt, với cái lý do nói thế nhưng không nghĩ thế là khiến em bộc lộ ra 1 chút gì đó của đấng nam nhi, nhưng mọi chuyện nào có như ý hắn, khi lần đầu ức hiếp em đã bị sự phụ gank không trượt phát nào. Đó là ấn tượng khó quên mà khi chết đi hăn vẫn luôn hoài niệm, nhớ rằng sau pha chơi ngu đó em đã chủ động đến tìm hắn để nói chuyện.
- Tớ xin lỗi, vì tớ mà cậu bị phụ thân đánh nhừ tử.
Nói nhừ tử cũng không phải do hắn đi rêu rao vậy thôi chứ sư phụ cốc hắn có vài cái, ừ thì đau nhưng hắn chịu được. Hắn liếc đôi mắt chim ưng của mình lên thân ảnh rụt rè của em, gác 1 chân lên chân còn lại ngồi tướng bố đời thiên hạ cùng với đám anh em cây khế xung quanh, có lẽ đến cả River cũng khó mà tưởng tượng được bộ dạng thời chưa trải này của hắn. Sếp đáng kính của cổ đang vênh váo mặt, chuẩn bị cho 1 màn bắt nạt đối với tiền kiếp của đậu nhỏ Eugene.
- Cậu xin lỗi để làm gì, dù gì tôi cũng bị đánh rồi.
Em đỏ mặt, không giám nhìn hắn hay đám bạn của hắn, chỉ giám cuối đầu lí nhí lấp bấp mấy từ không rõ chữ, ngượng chết đi được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Sếp x Eugene ] ( Hoàn ) Chúng ta của quá khứ
FanfictionSummary : Tiền kiếp của Eugene là vợ kiêm bạn thời thơ ấu của Sếp, nhưng định kiến đẩy Eugene đến cái chết..... 23.1.2021 - 14.2.2021 Author: @_Hnlamok_