Chap 3

1.1K 129 19
                                    

* Điều hắn luôn giữ kín trong tim
Hắn đã thầm thương em rồi.

Có lẽ điều đó đã bộc phát từ lâu trước đây, hẳn là vào 1 ngày đẹp trời nào đó trong 5 năm kể từ lần đầu hắn gặp em, hắn cũng thật không ngờ nó lại như vậy, vốn hắn ghét em mà giờ hắn lại lỡ trót yêu thương em.

Nhớ lại năm xưa hắn 9 tuổi, vì hắn còn nhỏ nên chưa nhận thức được tình cảm của mình. Khi lớn lên xíu nữa hắn mới biết đó không chỉ đơn thuần là tình bạn, nó là 1 thứ tình cảm nào đó vượt qua cả tình bạn mà hắn luôn phân vân, khi ấy hắn đã nghĩ rằng đó chỉ là loại tình cảm bạn bè cực cực thân. Nhưng đến bây giờ hắn mới biết đó đã sớm chẳng còn là bạn bè nữa rồi, nó là tình yêu, là tình yêu thường thấy ở các cặp đôi nam nữ, hắn bất ngờ lắm, hắn biết được điều đó qua người chị gái của mình, lòng hắn lúc ấy đã chao đảo không thôi, hắn bỡ ngỡ như những chàng trai lần đầu biết thương.

Rồi thì giang hồ biết yêu rồi.

Nhưng có vấn đề lớn ở đây, Yujin là nam chứ không phải nữ, tỷ tỷ của hắn đã rặn hỏi mãi nhưng hắn đã không giám nói ra đó là em, bởi hắn biết thứ tình cảm này là ngang ngược, là trái với luân thường, hắn không thể công khai nó, chỉ có thể biết ôm trọn trong đáy lòng cất gọn trong tâm tư. Bởi cũng vì năm tháng trôi qua hắn đã thay đổi rồi, dưới những áp lực từ gia tộc hắn cũng trở nên trậm lặng và kiềm chế, mong ước của hắn vì thế mà được kiềm lại, chẳng thể nói toẹt ra như hồi nào.

Thôi thì chỉ cần được bên em là ổn rồi

Nhưng chợt hắn lại nhớ ra 1 thứ.

Năm nay hắn đã lên 14, phụ thân sớm đã có sắp xếp cho hắn đầu quân vào quân đội triều đình, năm nay hắn lên 14, đã đến khoảng thời gian hắn không thể quấn bên em mãi được.

---

Mùa thu mang nhưng lọn gió về phương xa, trên nẻo đường chốn xưa, chiều rớt nắng trên khuôn mặt 2 nam tử, 1 kẻ du dương những câu hát cũ chẳng thèm nghĩ suy, 1 kẻ bộn bề những yêu thương chất chứa trong lòng.

Hắn ngắm em đi kế bên, khuôn mặt phớt hồng được rọi sáng bởi những tia nắng, em giữ cho mình 1 nụ cười  nhẹ, nhung nhan tuyệt sắc đến mê lòng người.

- Này, Ahn Yujin.

Vẫn là thói quen khó bỏ hắn gọi em bằng cả họ và tên. Em nghe chỉ liếc mắt qua bên hắn, không 1 âm thanh đáp lại nào cất lên.

- Ngày mai đi chơi với tôi lần cuối được không ?

Bỗng nụ cười em chợt chuyển đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ hoài nghi.

- Không phải ngày mốt cậu nhập quân rồi sao....

Hắn lắc đầu.

- Tôi chỉ muốn có 1 ngày với cậu trước khi đi thôi.

Hắn nhẹ nhàng đáp, vẻ lãnh đạm, nếu như năm xưa hắn sẽ cau có và đề nghị em chấp hành không cần biết lý do là gì, nhưng có lẽ hắn thực sự đã đổi thay.

Em ậm ừ không phản đối, em hiểu tâm tình của hắn mà, vẫn như trước giờ  em không đổi mấy.

----

[ Sếp x Eugene ] ( Hoàn ) Chúng ta của quá khứNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ