Chương 69: Con người khác của Blossom?

499 55 7
                                    

Tít...tít...

"Thí sinh số 015 xảy ra trục trặc. Xin nhắc lại, thí sinh số 015 xảy ra trục trặc: Hiện tại đang bị mắc kẹt trong giấc mơ của mình."

Tiếng thông báo vang lên. Các giám khảo và các thầy cô có mặt ở đó lập tức chạy sang.

~*~

"Bubble! Bubble!" Buttercup hét lớn:"Tỉnh lại đi mà!" Cô nhướng người hét vào Bubble đang nằm im thin thít. Blossom đằng xa, mắt không rời khỏi thiết bị trên tay Henry.

Tch, quả nhiên mình đoán đúng. Con bé thật sự có ảnh hưởng từ vụ trước đó. Blossom sắc mặt khó coi. Cô cảm thấy mình như bị nghẹt thở.

Một đám đông mở cửa chạy vào, đến chỗ Bubble xem xét.

"Cậu là ai thế?" Một người nhìn vào Henry hỏi nhưng nhanh chóng bị kéo đi sau đó.

Blossom nuốt nước bọt ừng ực, mồ hôi toát cả ra. Đây là hiện tượng giải phóng năng lượng. Cô đã đọc qua sách rồi. Không ai muốn nó xảy ra cả - bởi vì nếu không thể kiểm soát, nó sẽ gây chết người như chơi.

Để giải phóng năng lượng cần một trong ba điều kiện sau: một là do có yếu tố bên ngoài tác động vào (đó là khi năng lượng giải phóng ra khỏi cơ thể nhằm mục đích chuyển sang cơ thể khác), hai là do cơ thể không thích ứng (trường hợp này cơ thể sẽ phát nổ hoặc thu nhỏ lại, lớn lên để tích trữ được năng lượng) và cái cuối cùng là nguy hiểm nhất - do người đó muốn vậy.

Bubble đã là điều kiện thứ ba. Trừ khi có ai có thể thay đổi được, con bé sẽ như thế mãi mãi. Blossom bặm môi. Chưa bao giờ cô thấy bất lực như này... khi nhìn em gái mình đang bờ cõi sống chết mà chẳng làm được gì. Bubble sẽ không nghe cô, cô biết. Bởi lẽ nguyên nhân sâu xa của vấn đề này chính là...

Boomer!

Chỉ cần lôi cậu ta về đây.

Đúng! Chỉ cần lôi cậu ta về đây!

Blossom chìm trong suy nghĩ của mình, vô thức, cô đã rời khỏi căn phòng mà chẳng ai hay biết. Hoặc có kẻ đã biết nhưng không muốn đi theo vì lo sợ cho ai đó...

~*~

Boomer đưa cho Rosa một chiếc váy lộng lẫy. Cô ta yêu thích ôm lấy rồi tiến về phòng thử đồ. Đằng xa, Brick và Butch vẫn "bặt vô âm tính".

Họ đang ở trong một shop quần áo ở gần chỗ của Rosa. Cô ta thường hay đến đây mỗi dịp rảnh.

Hình như... ai đó cũng rất thích như này. Boomer nghĩ, đôi mắt thoáng buồn.

Bên ngoài có tiếng xôn xao...

"Hôm nay ồn ào nhỉ?" Butch ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy đám du côn như gặp ma, một phen chạy đi hết.

[PPGxRRB] (Xuyên) Tam Đại Nữ Binh, Xin Thất Lễ! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ