Chương 67: Bảo vệ.

484 54 15
                                    

Blossom mở cửa phòng Bubble, thấy con bé vẫn chùm chăn ở một góc giường. Cô thở dài, đóng cửa lại.

Hôm sau sẽ bắt đầu cuộc thi thứ ba nhưng tâm trạng các cô tệ quá. Nếu cứ như vậy, các cô sẽ bị loại hẳn ở vòng tiếp theo.

Blossom có chút buồn và thất vọng ở các Servant nhưng có vẻ cô lại ít bị ảnh hưởng hơn về hành động của họ - có thể là do cô ít tiếp xúc với họ. Nhưng hai đứa em cô không phải vậy.

Buttercup và Butch luôn dính nhau khi đi cùng. Mặc dù hay cãi cọ nhưng họ lại có cùng tính cách và sở thích. Theo quan sát thần thánh của cô, Buttercup có vẻ rất tin tưởng Butch nên việc lần này khiến tâm trạng con bé không thể khá hơn được.

Điều cô lo lắng nhất là Bubble. Có vẻ như con bé đã dành tình cảm đặc biệt cho Boomer. Đã từng có một khoảng thời gian cô khó chịu với việc đó vì nó có thể ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của em gái cô. Tuy nhiên dần về sau, cô thấy họ cũng rất đẹp đôi nên cũng không nói gì nhiều. Mà có điều, họ lại chẳng nhận ra tình cảm của nhau - một vấn đề nghiêm trọng ở đây.

Sanyu và Tsuyoi đã ra ngoài từ sớm. Cô cũng không biết họ đi đâu nhưng cô có thấy ông chủ cũng đi cùng họ. Cô khá ngạc nhiên vì cả ba người đó ít khi nói chuyện với nhau (nói đúng hơn là ông chủ và đôi vợ chồng). Nhưng vì thấy họ gấp quá nên cô cũng bỏ qua.

"A... Hôm nay nắng gắt thật." Blossom nhìn lên bầu trời... không một áng mây.

"Lũ vô dụng các cô thì làm được gì?"

Ah... Tên khốn Brick. Anh thành công làm tôi bận tâm rồi đấy! Blossom thở dài. Bỗng nhiên, cô thấy lòng mình nặng trĩu. Cô luôn miệng nói sẽ có ích nhưng cuối cùng chẳng thể làm gì cho họ. Việc họ mất đi ma thuật cũng một phần là do lỗi của cô... Có lẽ để họ đi cũng là ý hay...

Blossom thở dài, đắm mình trong trầm tư. Cô xoay người, định quay vào trong thì nhìn thấy Buttercup đang đứng trước cầu thang, chằm chằm nhìn cô.

~*~

"Wow~ it's interesting!" Rosa thốt lên, vồ đến ôm lấy Boomer:"Nghe tuyệt đấy Boomer~. Tôi còn tưởng cậu sẽ bám lấy con bé đó mãi chứ?" Cô ta dụi dụi vào lòng Boomer như chú mèo vừa nhìn thấy chủ.

Boomer cười nhạt, xoa đầu cô ta. Butch và Brick đứng thành hai bên như lính cận vệ.

"Ngài có thể cho chúng tôi thấy những viên ngọc của chúng tôi được chứ, thưa quý cô?" Butch hỏi lịch sự.

Rosa buông Boomer ra, suy ngẫm một chút rồi trả lời:"Không." Cô ta giải thích:"Các ngươi biết đó, ta còn phải thông qua ý kiến của Dexter chết tiệt."

Cả ba im lặng, không nói gì thêm.

"Xem nào, Boomer, muốn ăn gì không?" "À mà còn nữa. Apricot đã tìm ra cách giải khế ước của các cậu. Tôi sẽ không ngại giúp đâu nếu cần." Rosa niềm nở bảo.

Cả ba nhìn nhau, thoáng trong ánh mắt có tia vui mừng.

"Nhưng mà, cũng phải thông qua ý kiến của Dexter." Cô ta bổ sung. "Nào, đi nào!"

[PPGxRRB] (Xuyên) Tam Đại Nữ Binh, Xin Thất Lễ! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ