Thanh đàm hội diễn ra ở Lan Lăng Kim thị, mọi người còn đang nói cười vui vẻ thì có người bái thiếp. Người đến khiến cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên đến tột cùng. Trạch Vu Quân Lam Hi Thần, không phải ba tháng trước bị thương nặng còn đang hôn mê? Vậy mà xuất hiện ở đây như chưa từng bị tổn hại. Ngài ấy tiến về phía Vân Mộng tông chủ Giang Trừng, mặc cho mọi người nhìn mình chào hỏi, lễ nghi chu toàn cho dù trong hoàn cảnh nào lúc này đây không đáp lễ, ánh mắt đỏ rực như tức giận như bi thương.
- Giang Vãn Ngâm. Ngươi cũng thật đủ tàn nhẫn. Tàn nhẫn với ta . Tàn nhẫn với chính mình.Muốn biết mối quan hệ của hai vị tông chủ đứng đầu tu tiên giới? Vậy phải quay về nhiều nhiều năm về trước.
__________________&___________
- Giang phu nhân. Cố lên, sắp sắp ra rồi.Lời bà đỡ động viên gấp gáp xen theo sự lo lắng và sợ hãi. Không biết vì cớ gì chủ mẫu Giang gia đã đau vật vã năm ngày năm đêm nhưng đứa trẻ trong bụng vẫn không chịu ra đời. Cứ như thế này chỉ sợ Giang phu nhân thì kiệt sức mà hài tử thì chết ngạt.
Kim Châu và Ngân Châu là hai người thân cận nhất của Giang phu nhân đang cố hết sức truyền linh lực tiếp sức cho nàng mà có vẻ như năng lực của họ có hạn. Trên khuôn mặt của cả hai đã lấm tấm những giọt mồ hôi tự bao giờ mang theo sự kiệt sức thể hiện rõ rệt. Hơn lúc nào hết bọn họ hy vọng tông chủ Giang gia sớm sớm trở về.
Là trùng hợp hay là không may mà tông chủ của họ đúng năm ngày trước rời đi vội vàng đến nay vẫn chưa hề quay trở về. Nếu có ngài ấy, ít ra ngài ấy còn có thể truyền linh lực cho phu nhân của mình. Lo lắng cho Ngu Tử Diên Giang chủ mẫu bao nhiêu bọn họ lại sinh lòng tức giận với Giang Phong Miên gia chủ Giang gia bấy nhiêu. Cửa sinh là cửa tử điều đó y không biết hay sao?
Có điều chủ mẫu của bọn họ cũng thật kiên cường, đau đến mồ hôi chảy ướt đẫm, mệt đến mặt mày không còn một giọt máu. Nàng cũng chưa từng nhỏ một giọt nước mắt.
- Bà đỡ!
Biết bản thân không thể gắng gượng hơn nữa, nàng cố gắng lấy sức lực cuối cùng của mình cất giọng, khi bà đỡ và mọi người đều nhìn lên khuôn mặt trắng bệch của nàng, nàng mới nói.
- Mổ bụng, cứu con ta trước.
Mọi người sửng sốt, mổ lấy thai vốn là một phương pháp hiếm gặp và mới xuất hiện gần đây, chỉ có những thần y nổi tiếng mới dám làm, bởi lẽ phương pháp này chỉ cần sơ sẩy một chút đường mổ sẽ sai lệch, sản phụ sẽ mất máu thậm trí nhiễm trùng mà chết. Bà đỡ hiện tại lại cũng chỉ là người bình thường như vậy quả thật không dám liều.
- Giang phu nhân, hay là chờ Hoàng đại phu tới.
Nàng gượng cười vừa là trấn an lại là giải thích.
- Nếu không làm ngay e là cả ta và đứa bé này đều không giữ nổi. Yên tâm đi, người nhà họ Ngu, chuyện nhỏ như này há có thể không chịu được. Còn nữa... gọi ta là Ngu phu nhân. Nhanh.
Kim Châu Ngân Châu thể hiện rõ sự lo lắng nhưng tính tình của chủ nhân các nàng đương nhiên biết. Sẽ chẳng ai có thể thay đổi được quyết định của nàng vì lẽ đó cả hai chỉ còn cách liều mạng mà truyền linh lực.
BẠN ĐANG ĐỌC
Một mảnh tử liên
قصص عامةViết về cuộc đời của cậu bé Giang Trừng. Người mà tôi thương đến thắt lòng.