Ngoại truyện 6

3.2K 120 4
                                    

Editor: Dánh

Ngày hôm sau, rất sớm Thương Yến đã lái xe đi sân bay đón Kiều Thụy và Cố Lam.

Khi Kiều Thụy và Cố Lam từ sân bay ra, anh lập tức tiến lên, thần sắc không hiểu sao khẩn trương.

Thương Yến trầm khuôn mặt, buột miệng thốt ra: "Ba, mẹ, Nguyệt Nguyệt đang ở nhà chờ hai người."

Hai người gật đầu, thần sắc đều không được tự nhiên.

Kiều Thụy nhịn, thật sự không nhịn nổi, đen mặt nói: "Chúng tôi sẽ đón Nguyệt Nguyệt về nhà."

Tối qua nhận được điện thoại, biết Thương Yến và con gái mình đang hẹn hò, Kiều Thụy chỉ cảm thấy vớ vẩn. Không đợi ông phản ứng lại, lại được báo cho Kiều Nguyệt đã mang thai con Thương Yến, ông nghẹn một hơi ở ngực, nuốt không được thở không ra, thiếu chút khiến ông hộc máu.

"Anh cũng đừng kêu tôi ba." Kiều Thụy nghiến răng nghiến lợi nhả ra một câu.

Cố Lam bên cạnh ông liếc Thương Yến một cái, trầm mặc không nói.

Sắc mặt Thương Yến cứng đờ, "Không được."

Trước kia Thương Yến là ông chủ của ông, ông không dám đắc tội anh, bây giờ anh khiến đứa con gái 18 tuổi của mình to bụng, trong lòng Kiều Thụy càng nghĩ càng giận.

Ông lạnh giọng nói: "Con gái của chúng tôi, chúng tôi còn không thể đón về nhà?"

"Nguyệt Nguyệt đang mang thai của con." Thương Yến nhìn hai người, thanh âm mang theo sự cường thế không dễ nhận ra.

"Ồ." Biểu tình Kiều Thụy không sao cả, "Một đứa bé thôi mà, chúng tôi nuôi nổi."

Cố Lam nhẹ kéo tay Kiều Thụy, vẻ mặt muốn nói lại thôi.

"Con là cha đứa bé." Thương Yến bình tĩnh lại, không chịu nhượng bộ, "Con có quyền lợi chăm sóc Nguyệt Nguyệt."

Kiều Thụy hừ lạnh một tiếng thật mạnh, "Nguyệt Nguyệt còn nhỏ, hai đứa còn chưa kết hôn, anh có quyền lợi gì? Chúng tôi là ba mẹ của nó, đứa con trong bụng nó là cháu ngoại chúng tôi."

Cố Lam cũng thở dài, "A Yến, con khiến dì quá thất vọng, không nghĩ đến con là loại người này."

Trước kia bà cảm thấy Thương Yến thành thục ổn trọng, là người đàn ông có thể dựa vào. Lúc ấy bà còn vì tuổi Nguyệt Nguyệt quá nhỏ, không hợp với Thương Yến mà cảm thấy tiếc nuối.

Bà không nghĩ đến, người đàn ông lớn hơn con gái mình 12 tuổi, thế mà, thế mà ...

Cố Lam nhíu mày nói: "Cho dù con thật sự thích Nguyệt Nguyệt, cũng không thể hiện tại làm nó mang thai. Nguyệt Nguyệt không hiểu chuyện, con lớn tuổi như vậy, chẳng lẽ cũng không hiểu?"

Kiều Thụy ban đầu nghe còn cảm thấy vợ mình nói không sai, nhưng đoạn sau là có ý gì? Đây là tiếp nhận Thương Yến làm con rể họ?!

[EDIT - HOÀN] Thích em, thích mê muội vì emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ