27

900 93 16
                                    

Dưới sự tận tâm, làm việc hết mình của các bác sĩ mà cuối cùng ca phẫu thuật của Jeon JungKook cũng thành công.

Đùa chứ, nếu không cứu sống được cậu ta khéo khi ngày mai cả bệnh viện này sẽ bị Jeon gia san bằng rồi biến thành sân chơi gôn mất.

Số của cậu thiếu gia này cũng đen thật, kẻ khơi mào là Park Jimin nhưng người lãnh đủ lại là Jeon JungKook.

Jeon JungKook tỉnh dậy với cái đầu đau như búa bổ, thứ đầu tiên đập vào mắt cậu ta đó là Park Jimin đang ngồi đối diện với giường bệnh, trên tay anh ta còn đang cầm một quả táo đã bị ăn gần hết.

Anh ta cười cười nhìn Jeon JungKook đang ở trên giường bệnh, giơ quả táo về phía cậu ta:

"Eee, ăn táo khum?"

"Cút nhanh!"

Hai tên con trai ngồi nhìn nhau, không khí bỗng chốc rơi vào im lặng.

"Không ăn táo thật à?"

Jeon JungKook thật sự muốn lao đến vả vào mồm tên ngu ngốc đang ngồi ở đối diện. Cậu ta không cần táo, cậu ta cần T/b!

"T/b đâu?"

Park Jimin nhún vai, tỏ vẻ như chính mình cũng không biết gì cả.

"Anh là bạn trai mà như vậy à, T/b ở đâu cũng không biết."

Park Jimin bình thản cắn thêm một miếng táo.

"Anh không phải bạn trai T/b."

"????????"

Park Jimin rút một tờ khăn giấy lặng lẽ lau nước mắt:

"Trên tình bạn dưới tình yêu em à."

"Hahahahhhhhhhh"

Jeon JungKook cười thẳng vào mặt của anh ta, cười như chưa bao giờ được cười.

"Tôi đã bảo mà, tôi xếp hàng 15 năm rồi còn chưa đến lượt thì một thằng ất ở như anh tuổi loz luônnnn."

Park Jimin nổi cáu, đem quả táo trong tay ném vào đầu cậu ta. May mà cậu ta nhanh chóng né kịp.

Không mở mồm thì thôi, mở mồm ra là Jeon JungKook lại bắt đầu chọc ngoáy:

"Gì đấy, cay à?"

"Ừ đấy, bố mày cay đấy nàm thao? Muốn đấm nhau nữa à?"

Jeon JungKook chỉ ra phía cửa phòng bệnh, đứng ở bên ngoài là một dàn vệ sĩ của Jeon gia đang đứng canh ở ngoài.

Park Jimin không phải tên ngốc, anh ta siết chặt nắm đấm, đè nén cơn giận của mình xuống.

Nếu bây giờ anh ta ra tay thì chắc chắn bọn vệ sĩ ngoài kia sẽ nhảy vào cào mặt anh ta ra trước khi anh ta chạm được vào một cọng lông của Jeon JungKook.

Vì đại cục sau này, vì tương lai có thể làm rể nhà họ Kim, vì tương lai cười vào mặt Jeon JungKook vì không có được T/b nên anh ta đành phải nhẫn nhịn.

"Coi như là mày giỏi, cứ đợi đấy, 30 chưa phải là Tết."

Nói xong anh ta liền rời đi.

Độc dược | PJMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ