Editor: Sasaswa
Lúc Tô Thần đến nơi, dì Tần đang làm cá trong bếp.
Nhìn thấy Tô Thần, bà lo lắng hỏi: "Thần Thần, sao sắc mặt của cháu kém vậy, không phải vì chuyện của dì đấy chứ? Ai, dì lúc đó cũng sợ hãi."
Tô Thần nói: "Cháu không sao, có thể là tối hôm qua ngủ trễ. Dì Tần, sao dì không nghỉ ngơi một chút đi? Vừa về đã nấu ăn rồi."
Dì Tần cười nói: "Ngồi trong buồng giam cả ngày sao mà mệt được. Hơn nữa còn đang được nghỉ lễ mà. Còn nửa tháng ăn tết , cháu cũng đừng về trường, cứ ở lại đây đi, giúp dì chuẩn bị đồ tết."
Tô Thần bây giờ không còn ý định qua thăm cha Tô nữa, vừa hết năm bọn họ cũng sắp khai giảng. Còn có, cậu và Tần Tu Trạch đang dây dưa không rõ, thì cứ để cha Tô tiếp tục ở đó đi, dù sao điều kiện bên kia rất tốt. Hơn nữa Tô Thần đã gọi hỏi thăm dì Khương tình trạng của cha mình, dì Khương nói cha Tô khôi phục rất tốt, không ủng hộ việc cậu cho ông về nước tiếp tục trị liệu.
Cha Tô cũng không kêu Tô Thần qua ăn Tết với ông, vì ông cũng là lo lắng cho sức khỏe Tô Thần, sợ cậu chịu cực nhọc, không quen với múi giờ.
Tô Thần rửa tay một cái, liền đến giúp đỡ, "Dì cần cháu giúp gì không?"
Dì Tần thấy Tô Thần muốn phụ giúp liền ngăn cản nói: "Cháu đứng một bên nhìn là được rồi, cháu giúp có khi còn loạn thêm. Người chủ nhà kia hôm nay phái người đem dì trở về có nói xin lỗi với ta, nói đều là trách nhiệm của bọn họ, kêu dì đừng lo lắng, họ sẽ trả tiền lương như cũ. Hơn nữa còn cho dì nghỉ tận một tháng, kêu dì qua hết tháng Giêng rồi hẵn đi làm lại, không ngờ người chủ này lại tốt như vậy."
Tô Thần biểu tình có chút cứng đờ, khuyên nhủ: "Dì Tần, tuổi của dì cũng cao rồi không nên tiếp tục làm công việc này nữa, tiền tiết kiệm cũng đủ sài. Thừa dịp hiện tại sức khỏe còn tốt, cùng bạn bè tận hưởng vui vẻ tuổi già đi."
Dì Tần trừng Tô Thần một cái nói: "Dì mới có năm mươi, già chỗ nào. Sức khỏe này của dì năm, mười năm nữa cũng không có chuyện gì. Bọn họ là vì hổ thẹn mới cho tăng tiền lương cho dì, bỏ lỡ công việc tốt như vậy biết khi nào mới tìm lại được. Bất quá chờ cháu có con, cần dì giúp đỡ chiếu cố thì dì sẽ lập tức nghỉ việc để giúp cháu chăm sóc đứa bé."
Tô Thần miễn cưỡng nở nụ cười, không nói gì.
Dì Tần còn nói: "Chừng hai năm nữa cháu tốt nghiệp, số tiền dì tiết kiệm cũng đủ để cho cháu mua căn nhà ."
Tô Thần vội hỏi: "Dì Tần, tiền kia dì cứ để cho mình dùng đi, dì không cần lo lắng cho cháu, cháu có thể tự kiếm tiền nuôi sống mình." Tô Thần đem chuyện mình làm giảng viên ở lớp vũ đạo kể cho dì Tần.
Dì Tần cười nói: "Thần Thần nhà ta càng ngày càng lợi hại, lúc dì già rồi liền nhớ cháu vậy."
Dì Tần tiếp tục dặn dò Tô Thần mấy câu nữa, Tô Thần tình cờ đáp lại mấy câu, đại đa số thời gian đều yên tĩnh nghe dì Tần nói.
Tô Thần tính cách vẫn luôn như vậy, không thích nhiều lời, Tần dì cũng không để ý, tự mình nói.
Tuy Tô Thần mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng cậu cũng rất buồn bực.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/Edit] Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng
General FictionTác giả: Phát Như Thanh Tư 发如青丝 Editor: Sasaswa Raw+QT: Kho tàng đam mỹ Cre bìa: Tỉ Phú Tương Lai (Dâu Tây Farm) Văn án: Anh công bề ngoài ôn nhu nhưng thực ra bên trong là một tên cực kì biến thái, sau khi coi trọng tiểu thụ thì không chừa thủ đoạn...