Mặt trời dần ló dạng sau một đêm dài, những tia nắng yếu ớt hiện hữu và chiếu rọi bầu trời trong xanh kia. Trên cành cây những chú chim đua nhau hót tạo nên những trường khúc âm thanh đầy sống động. Cảnh tượng yên bình này duy trì mãi cho tới khi...
- DẬY MAU MẤY CON SÂU LƯỜI KIA!!
Tiếng hét vang dội làm chấn động cả một vùng trời, chim chóc hoảng loạn bay tứ tung, những ngôi nhà ở gần khu vực đó bị làm một phen hú vía. Khởi nguồn của nó cũng chính là nơi khởi nguồn của đợt rung chuyển trong mặt đất tối ngày hôm qua, đúng vậy, chính là căn nhà định mệnh đó...
- Sáng nào cũng như sáng nào... Không thấy mệt sao Earthquake?
- Chịu thôi, đâu phải trong nhà này ai cũng giống cậu đâu Thunder.
Earthquake đáp với giọng chán nản và bất lực, nhưng chủ nhân của câu hỏi kia cũng không để tâm với câu trả lời đó mà vẫn tiếp tục thưởng thức ly cà phê trên tay.
- Còn cậu nữa đó, sáng nào cũng uống cà phê nguyên chất. Không sợ sau này có tác dụng phụ gì à?
- Ít nhất là cho tới bây giờ nó chẳng gây hại gì cho tớ cả...
- Haiz... Tớ thua cậu rồi đó Thunderstorm...
Earthquake day day thái dương, lúc này ở trên lầu có hàng loạt tiếng bước chân lớn nhỏ khác nhau hướng xuống chỗ cậu đang đứng. Xuống đầu tiên là cậu trai trạc tuổi với hai người họ đang bận bịu chỉnh lại Phéc-mơ-tuya của chiếc áo khoác cam đang bị kẹt kia. Tương tự ngoại hình với người đằng trước là 5 gương mặt nửa tỉnh nửa mơ đang lật đật chỉnh đốn trang phục. À, thật ra là 2 thôi... Trong khi người mang đôi mắt Sapphire đang chỉnh chu lại đầu tóc thì hai người đang đi nối theo đó đang giúp nhau đóng vai một công nhân đang kéo lê bao tải chứa hàng. Cụ thể hơn là người con trai có đôi mắt amber đang kéo lê bao tải được mệnh danh là "Polar Bear" đang ôm con cá voi bông. Sau hai người họ cũng chẳng khấm khá gì hơn, một người lo ngắm chậu cây trên tay thay vì lo chuẩn bị và một người vừa đi vừa bấm điện thoại thì lấy đâu ra cái từ "ổn"?
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Earthquake không khỏi thở dài...
- Chào buổi sáng, Earthquake, Thunderstorm.
- Chào buổi sáng, ít nhất vào buổi sáng cậu cũng lo dậy sớm thay vì nằm trên giường chứ Original.
- Hì hì, cậu thông cảm giùm tớ, tối qua tớ vừa thức khuya ^^"
- Tớ đã nói với cậu là không được thức khuya rồi còn gì Original?
- Thôi mà Earthquake, hôm qua bài tập hơi nhiều nên tớ mới thức chứ tớ có muốn đâu.
- Tạm tha cho cậu đấy...
Earthquake liền chuyển đối tượng, cậu liếc đám đằng sau với nụ cười trìu mến và...
- Ai không nhanh thì nhịn cơm~
Lập tức bàn ăn liền có mặt đầy đủ các thành viên, Thunderstorm cũng để tách cà phê đang uống dở đó rồi tiến đến bàn ăn. Hài lòng, Earthquake cũng ngồi vào ghế và cứ thế bữa ăn bắt đầu. Trong bữa, Thunderstorm cứ bỏ tương ớt liên tù tì, còn những người kia thì... người thì lo phá, người thì nằm lì ra bàn và ngủ, người thì lo chăm sóc cây, người thì lo lướt điện thoại. Chỉ có mỗi Earthquake và người được gọi là "Original" kia ngồi im mà ăn, trông bây giờ chẳng khác gì cái bãi chiến trường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Boboiboy] Những mảnh kí ức
FanfictionChỉ cần nhìn thấy cậu an toàn... Tôi cũng đủ mãn nguyện Chỉ cần nhìn cậu sống một cách bình thường... Tôi cũng đã thấy yên tâm Chỉ cần nhìn thấy cậu hạnh phúc... Tôi cũng lấy làm vui mừng Tôi sẽ không để ai làm cậu tổn thương... Tôi sẽ k...