-9-

1K 102 8
                                    

Trận game kết thúc nhanh chóng, thật ra là lúc chết rồi thì cậu cũng đành out...

Cậu lướt bên mục bạn bè, ngoài Kim Vante đó thì dường như bạn bè trong mục đó đã off gần hết kể của Jungkook, còn có onl thì cũng trong trận, không thì chẳng quen. Cậu giật mình, nhìn vào dòng chữ Kim Vante đã mời bạn vào đội. Suy nghĩ dường như bị đảo lộn, chưa kịp suy nghĩ thì lời mời đó vội tắt, cậu thở dài hụt hẫng, định sẽ out game thì nó lại hiện lên lần nữa. Lần này thì cậu lấy hết dũng khí nhấn vào chữ đồng ý...

Tự nhiên lại thấy vui...

Hắn mở mic nhưng chẳng nói lời nào, điều này lại khiến cậu khó chịu...

Kim Taehyung vẫn là người bảo vệ cậu, hắn cho cậu bao nhiêu là thứ như nòng giảm thanh, thuốc, băng gạc, cả cây súng cậu bảo cậu thích dùng. Nhưng mà Min Yoongi chỉ cần cậu lên tiếng thôi...

Trận đấu lại đạt được top 1, nhưng cậu chẳng thấy vui vẻ gì. Taehyung khằn giọng, mở lời hỏi cậu...

"Ván nữa không ?"

"Có !"

Yoongi đồng ý không chút chần chừ, khoé môi khẽ cong lên, lòng thầm vui sướng...

"Anh về nhà được rồi ha, ba mẹ nói gì không ?"

"Không."

Sao hôm nay hắn lại lạnh lùng đến vậy, còn giận chuyện cũ thì thật là nhỏ nhen, rõ ràng cậu mới là người thật sự là người đang giận hắn cơ mà. Yoongi im bặt không nói thêm, càng cố tình chạy thật xa khỏi hắn, thậm chí là vòng ra ngoài bo như báo hiệu cậu mới đang là người dỗi...

"Đừng có chạy vô chỗ bom, chết bây giờ !"
...
"Không nghe lời thì tôi không gánh nổi đâu."
...

Yoongi im lặng từ đầu trận đến cuối trận, vừa tổng kết xong trận game thì out hẳn chẳng thèm nói tiếng nào. Cậu vùi đầu vào chăn gạt hết mọi suy tư khiến bản thân nặng lòng sang một bên chìm vào giấc ngủ, tin nhắn reo *ting*ting* cũng không thèm để ý nữa...

Yoongi tỉnh giấc vào buổi sớm mai, ánh nâng chiếu rọi len lỏi qua tấm rèm mỏng. Tiếng chuông báo thức kêu inh ỏi cũng bị cậu tắt đi. Cậu tranh thủ vệ sinh cá nhân, kẹp bừa chiếc sandwich với ít mứt dâu mẹ cậu gửi từ Daegu lên ăn tạm cho bữa sáng rồi lên đồ đến công ty. Mọi thứ như được trở về vòng tuần hoàn cũ, lúc chưa gặp Taehyung. Cậu tiếp tục đến quán cafe của Jungkook lấy một ly Americano ít đá, rồi đến công ty vùi đầu với tệp hồ sơ mới, có lẽ thời gian tới cần nhận thêm một vài vụ nữa vì phía Taehyung bây giờ cũng ổn thoả, ngày cuối cùng phụ thuộc vào thẩm phán đưa ra quyết định nên không cần chuẩn bị quá nhiều...

Cảm giác như bị lợi dụng vậy...

Cái con người lúc trước còn trêu chọc cậu giờ lại như một con người mới. Có phải là dụ dỗ cậu giúp hắn, xong việc thì bỏ đi vậy thôi sao ? Hà cớ gì phải nghĩ đến việc đó, cậu là luật sư giỏi, tự tin là thế vì đó giờ chả có gì thua thiệt vụ kiện nào cả dù là lớn hay nhỏ. Nếu đó là điều hắn muốn ngay lúc đầu thì chả trách được...

Đầu óc hôm nay lại thêm một mớ suy nghĩ vu vơ về hắn. Ngoài người anh kỉ niệm lúc nhỏ thì hắn là người thứ hai kiến tâm can cậu bấn loạn đến thế...

[Taegi] Bí Mật Của Ông ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ