Chap 1

29.6K 834 42
                                    

Sư phụ là một vị mỹ nhân lớn tuổi xinh đẹp động lòng người. Y đã hơn bốn mươi lăm tuổi.

Bề ngoài thanh lãnh, ít nói nhưng chỉ có tất cả đồ đệ của y biết, bên trong y có bao nhiêu ôn nhu, bao nhiêu sủng nịch, yêu thương các đồ đệ của mình.

Chỉ có duy nhất một điều mà toàn môn phái của y không biết, sư phụ là một á nhân.

Á nhân là tộc người mà cả nam và nữ đều có thể sinh con. Nhưng chỉ là khi họ đã động lòng với người kia.

Á nhân còn được ông trời ưu ái ban cho nhan sắc mỹ lệ, không thay đổi theo thời gian. Hay còn nói là, dù tuổi ngày một lớn, nhan sắc của á nhân vẫn chỉ sẽ dừng ở tuổi ba mươi.

Vì vậy, dù đã bốn mươi lăm tuổi tuổi trung niên, sư phụ vẫn được xưng là đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ.

Sư phụ là trưởng môn của một môn phái lớn, dưới trướng y có biết bao nhiêu đệ tử. Nhưng cả thiên hạ đều biết, y có một cái y vô cùng sủng nịch tiểu đồ đệ.

Tiểu đồ đệ là do năm đó sư phụ nhặt được trong núi, lúc ấy hắn chỉ như một cục bột nho nhỏ được cuộn tròn trong tấm chăn bông, vô cùng đáng thương. Sư phụ động lòng nên đem hắn về, đem hết tâm can ra mà nuôi nấng.

Vậy mà bây giờ cái cục bột nhỏ ấy đã cao lớn hơn cả y, trở thành một thiếu niên mười tám tuổi tràn đầy nghĩa khí, mạnh mẽ, nóng nảy, bồng bột luôn làm cho y phải đau đầu.

Lúc năm tuổi làm tất cả thỏ y nuôi đều bỏ chạy.

Mười tuổi làm vỡ cái bình cỗ mà sư thúc yêu quý nhất.

Mười lăm tuổi gây gỗ với cả võ lâm, để toàn môn phái của người ta kéo đến danh môn làm loạn.

Tuy rằng là người chuyên gây họa, tiểu đồ đệ lại vô cùng thông minh, học gì hiểu nấy, tuổi còn trẻ nhưng đã là đệ tử mạnh nhất trong toàn môn phái.

Trời sinh cho hắn khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, võ công tài giỏi hơn người, phía sau còn có một vị mỹ nhân sư phụ che chở, nên mặc dù có càn quấy cho long trời lở đất, cũng ít ai dám động vào hắn.

Vừa rồi còn xém chút nữa đốt cháy thư phòng chứa đầy sách quý của danh môn, đang bị sư phụ phạt gánh nước sau núi.

Sư phụ không khỏi thở dài, vậy mà trong lòng y một chút khiển trách hắn cũng chẳng có.

"Sư phụ, sư phụ....đệ tử đã gánh nước xong rồi. "

Tiểu đồ đệ hớn hở, cứ như một con chó lớn quấn quanh y, nhìn chẳng có chút gì là cảm giác hối lỗi cả.

Sư phụ nhìn hắn nhễ nhại mồ hôi, hai bàn tay sưng đỏ mà không khỏi đau lòng, đưa tay đem khăn lau mồ hôi cho hắn

"Quân nhi có mệt lắm không ?"

Tiểu đồ đệ lắc lắc đầu, cúi người để y lau dễ dàng hơn, từ phía sau đem ra một bó hoa dại đến trước mặt sư phụ

"Sư phụ....cái này tặng cho người."

Bó hoa dại màu tím, lấp lánh trong nắng, mang vẻ đẹp vô cùng long lanh, dù là hoa dại nhưng chỉ mọc ở vách núi. Để hái được nó cũng là một chuyện hết sức khó khăn.

Một Cái Lớn Tuổi Mỹ Nhân Sư PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ