Chương 6: Đau dạ dày

1K 107 3
                                    

Điều kiện bệnh viện đại học khá đơn sơ, không có nhiều thiết bị chẩn đoán điều trị, chỉ có một bác sĩ trực, đơn giản hỏi thăm vị trí đau dạ dày và triệu chứng đau của Khương Tân Nhiễm một chút, cùng với các chất gây dị ứng và tiền sử thuốc đã sử dụng, đồng thời cho nàng thuốc làm trung hòa axit dạ dày coi như xong chuyện.

Ngành của Khương Tân Nhiễm cũng có khóa học cơ bản về y học, những thứ chẩn đoán này nàng căn bản không cần bác sĩ trực, bản thân cũng đã sớm làm.

Lần này Cố Nhược đối với chẩn đoán qua loa rất bất mãn, chuẩn bị mang Khương Tân Nhiễm qua bệnh viện chính quy, nói không kiểm tra toàn thân, ít nhất cũng phải nội soi dạ dày.

"Được rồi, bây giờ tôi muốn nghỉ ngơi một ngày, cô cũng đừng dày vò tôi." Khương Tân Nhiễm nằm nghỉ ngơi trên giường đơn nhỏ trong bệnh viện đại học, hai cánh tay ôm bụng, sắc mặt vẫn yếu ớt như cũ, nhưng mà so với ở hội trường thì đã tốt hơn nhiều, "Tháng trước tôi vừa mới nội soi dạ dày, bác sĩ nói không có sao, chỉ bị viêm dạ dày bên ngoài thôi, bệnh cũ. Hơn nữa cô cũng không phải không biết chuyện gì xảy ra sau khi nội soi dạ dày. Cầm một cái ống vừa to vừa dài đâm thẳng từ miệng vào bên trong dạ dày."

Bởi vì cái bệnh dạ dày cũ này, hằng năm Khương Tân Nhiễm phải đi nội soi dạ dày định kỳ, cũng bởi vì không có ai đi theo nàng vào bệnh viện, không thể không đau, mỗi lần nàng đều phải giữ cho đầu óc tỉnh táo, nội soi dạ dày xong, tựa như đi qua quỷ môn quan một lần, đứng cũng không vững, ước chừng nàng phải ngồi trong bệnh viện hơn nửa tiếng, người mới có khí lực quay trở lại trường lần nữa.

Nội soi dạ dày hằng năm chẳng khác nào ác mộng, trong lòng Khương Tân Nhiễm vẫn còn sợ hãi, nếu tháng trước kiểm tra không sao, tháng này có đánh chết cũng không đi, đầu lắc như trống, nàng lầm bầm tự nhủ, "Cô đứng nói chuyện sẽ không đau eo, nhưng mà người chịu tội là tôi... Đầu dò cắm thẳng vào cổ họng, mạnh mẽ khuấy đảo trong dạ dày..."

Nhìn dáng vẻ nàng cực kỳ sợ hãi, nàng vừa nói chuyện, vừa đầu gối trước ngực lại rụt một cái.

Khương Tân Nhiễm không phải là người thích kể khổ, quá quái đản, sẽ chỉ làm cho người khác chế nhạo. Hôm nay nàng thất thường nói nhiều như vậy, đại khái bởi vì thân thể đau đớn thì lòng cũng yếu mềm, chính nàng cũng không ý thức được, uể oải nâng mí mắt nhìn Cố Nhược, ngay sau đó ngậm miệng, không nói nữa.

Cố Nhược vẫn luôn im lặng không lên tiếng đứng bên mép giường nàng, cô rũ mắt yên lặng nghe, nghe nàng nói ngắn gọn chi tiết vài chỗ, trái tim hung hăng bị xé, cảm động lây.

Làm sao không biết chứ?

Năm ấy Cố Nhược ở đó, cũng là đi cùng nàng.

Khi đó hai người đều là học sinh nghèo, một lần đau dạ dày chính là một tháng tiền sinh sống của các cô, cũng như thông thường, sau khi Khương Tân Nhiễm uống nước Barium lè lưỡi về phía Cố Nhược, "Thật là khó uống, toàn bộ miệng cũng đã tê rần."

Cố Nhược không làm gì được, đành phải siết chặt tay nàng hơn, "Kiên nhẫn một chút, kiểm tra xong chúng ta đi ăn liền."

[BHTT][EDITING] Nhân Lúc Say Hôn EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ