Phần 55( Đoạn kết)

624 28 6
                                    

Đoạn Kết

Stand By Me

"Nào, cười lên nào."

Tôi đang đứng trước tấm biển để dòng chữ "Chúc mừng lễ trưởng thành trường cao trung Futamachi", vừa cười vừa giơ tay hình chữ  V để tạo dáng. Đèn flash máy ảnh lóe lên rồi vụt tắt, sau đó máy kêu lên "tách tách" mấy cái.

"Chaeyoung nhắm mắt rồi."

"Hả, làm gì có."

"Đừng lo, tớ chụp đến mấy tấm lận. Để tớ chọn những tấm đẹp nhất rồi gửi cho cậu"

"Cảm ơn cậu"

"A, tớ nữa, nhờ cậu!"

Hàng chục chiếc máy ảnh kỹ thuật số thay phiên nhau chụp kêu "lách tách" liên hồi. Tôi thấy hơi ngại vì bị chụp ảnh mình đang mặc hakama nên dần dần thu lại nụ cười thì ngay lập tức bị mấy "thợ ảnh" mắng cho.

"Ơ kìa, Chaeyoungggg!"

"A, lâu quá không gặp."

Bạn chung trường của tôi hối tiểu học và trung học hầu như không thay đổi, dù quen thuộc với bao nhiêu gương mặt ở trường tiểu học thì cũng sẽ gặp lại bấy nhiều gương mặt ở trường trung học. Có lẽ đến năm tôi hai mươi tuổi vẫn sẽ không thay đổi gì nhiều. Nhưng hôm nay nhìn mọi người đều mặc hakama như vậy khiến tôi tự nhiên có cảm giác thích thú.

Chụp ảnh xong, chúng tôi rời khỏi hội trường.

"Làm gì từ giờ đến tối đây nhỉ? Đi kiếm chỗ nào uống trà không? Chaeyoung này, cậu nghĩ sao?"

Có ai đó lên tiếng, đồng thời giật giật vạt áo của tôi.                       

"Xin lỗi cậu. Hôm nay tớ có hẹn với bạn rồi"

Hôm nay tôi có một việc quan trọng phải làm.

"Vậy à? Thế thôi, hẹn gặp cậu sau nhé!"

"Ừ"

Tôi phủi lại vạt áo mấy cái cho thẳng rồi bước xuống đường để gọi một chiếc taxi.

Từ Futamachi, tôi đi tàu về hướng ngược lại với "thị trấn", sau khi đi qua một ga tàu tên Urasawa thì bãi biển đã hiện ra trước mắt. Ngay sau ga Urasawa là một thị trấn nhỏ quay mặt về hướng biển, cũng chính là trạm cuối cùng. Tôi ra khỏi nhà ga và lên xe buýt đi tiếp, điểm đến là một ngọn đồi nhỏ nằm cách thị trấn khá xa. Trên chiếc xe buýt lắc lư, tôi nhìn theo mặt biển đang dần dần biến mất ra khỏi tầm mắt. Cuối cùng, xe dừng lại trước cổng một nghĩa trang nhỏ.

Ở trạm xe buýt, Jennie và Jungkook đã đứng sẵn. Jennie cũng mặc hakama, còn Jungkook thì mặc một bộ com-lê.

"Ồ, Chaeyoung mặc hakama kìa" Jennie lên tiếng trêu tôi. Cậu ấy giơ máy ảnh đã chuẩn bị sẵn lên rồi bấm "tách" một cái.

"Này này. Đừng có tự tiện chụp ảnh như thế!"

"Lâu rồi mới gặp nhau nhỉ?" Jungkook giơ tay lên cho tôi.

"Vậy à? Hè vừa rồi chúng ta vừa mới gặp nhau mà. Tớ thấy đầu có lâu đến thế?" Jennie cười hề hề.

Đúng là vào mùa hè năm ngoái, bốn người chúng tôi đã một lần nữa đi leo núi Karasuchou, ký ức ấy vẫn còn rất mới.

[Chaelisa] Và Rồi Tháng Chín Không Có Cậu Đã TớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ