#tuanleCaSen2020_day1
/ooc, be, dead character/
Chuuya khoanh tay lại trước ngực, có chút vướng víu vì ống tay áo Kimono khá rộng. Một tay cầm kéo, anh lướt đôi mắt mình qua tổng quan bố cục hình dạng cây bonsai nho nhỏ trước mắt, rồi lại chậc lưỡi. Quả nhiên là không ổn, cái cây vẫn cần được cắt tỉa thêm đôi chút.
Hít vào một hơi thật sâu rồi chầm chậm thở ra, Chuuya nhẹ ướm thử rồi tiếp tục công việc cắt tỉa một cách dịu dàng và cẩn thận. Đôi mắt đăm chiêu phản chiếu một màu xanh mát dịu dàng của lá cây.
Một vòng tay từ đằng sau ôm trọn Chuuya vào lòng, lại còn dùng chút lực kéo làm anh loạng choạng suýt cắt vào một cành cây lớn. Người đằng sau vừa vặn trong chiếc áo Kimono màu xanh. Cúi xuống vùi mái tóc rối vào bờ vai Chuuya giở giọng thiếu đòn :
- Oa, Chuuya làm việc chăm chỉ thật đấy, cứ y như một người làm vườn thứ thiệt
Chuuya khẽ cau mày nhưng không vùng ra khỏi cái ôm kia.
- Mi nói như thể ta là người làm ấy nhỉ, trong khi đây lại vốn là chỗ của ta. Có tin ta đuổi mi đi không?
- Haha, Chuuya sẽ không nỡ làm vậy với tôi đâu.
Khẽ khàng quay đầu lại, mặt kề mặt, hơi thở gần sát nhau, Chuuya dùng bàn tay không cầm kéo vén mái tóc nâu rối của Dazai rồi đặt lên đôi môi khô khốc kia một chút dịu dàng ấm nóng. Dazai có chút ngạc nhiên cong cong khóe môi mỉm cười
- Phiền phức quá!
Chuuya làu bàu quay phắt lại, vờ như tập trung vào việc tỉa tót cho cây bonsai, mái tóc cam khẽ rũ xuống che đi vành tai phớt màu ngượng ngùng.
Nơi này là một biệt thự nghỉ dưỡng theo kiểu Nhật cổ, với một khu vườn xanh mát bao quanh, phía sau hướng ra biển nằm ở vùng ngoại ô thành phố. Chuuya đã mua nó với suy nghĩ khi đã không thể cống hiến cho tổ chúc được nữa, anh sẽ sống ở đây, bình bình yên yên nghe tiếng sóng Yokohama vỗ vào lòng dịu êm. Anh cũng hay ở đây vào những dịp được nghỉ dưỡng, như những ngày này chẳng hạn. Rồi bằng một cách nào đó, Dazai có được địa chỉ của nơi này và lần mò đến đây vào tối qua. Anh đã phải đón tiếp tên phiền phức khó ưa đó vì đã trễ chuyến tàu cuối, và xung quanh khu vực này thì chẳng có nhà nghỉ nào.
Vừa ngẫm nghĩ, Chuuya vừa thở dài, lật giở trang tiếp theo của cuốn sách đang cầm trên tay. Dazai gối đầu lên đùi anh, khẽ thở đều, bàn tay xanh xao gầy guộc quấn đầy băng gạc nắm hờ ống tay áo của Chuuya. Hơi thở của con người này mong manh quá, kể cả khi đang tỉnh táo hay trong cơn mộng mị, tưởng chừng như một chút cử động không quá rõ ràng cũng đủ làm tan vỡ hơi thở nhẹ nhàng giữa thinh không kia. Thốt nhiên, Chuuya cảm thấy trái tim mình có chút run rẩy bất an. Ngưng lại trang sách dở dang, anh chống cằm, miên man trải dài ánh nhìn ra vạt nắng trước sân. Nhắm mắt nghe tiếng sóng biển, Chuuya dùng một tay đan lấy những lọn tóc nâu.
Có gì đó rơi xuống, trong lồng ngực, đau nhói, nặng trịch.
- Sao ta lại có thể yêu một tên rắc rối luôn khiến người khác phải suy nghĩ nhiều như mi ấy nhỉ...
_______________
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic BSD] {DaChuu} Enternal
FanfictionEternal. Một mối quan hệ vĩnh hằng. Tôi vĩnh viễn ghét người, cũng vĩnh viễn giữ người trong trái tim. Tổng hợp fic ngắn DaChuu của mình. Nhân vật thuộc về Asagiri Kafka và Harukawa Sango nhưng trong fic câu chuyện của họ nằm dưới ngòi bút mình.