Chương 28

919 73 1
                                    

Phiến rừng kia nguyên bản là của nhà hắn, sau khi cha Tô Nhật An qua đời sau, tam thúc Tô Nhật An liền khi dễ Tô Nhật An cô nhi quả mỗ, muốn đem phiến rừng kia chiếm làm của riêng.

Nhưng lúc ấy A Mỗ Tô Nhật An còn ở, lại có Tô Thế Bình giúp đỡ ngăn cản.

Chuyện này liền không giải quyết được gì.

Sau đó A Mỗ Tô Nhật An A Mỗ qua đời, Tô Nhật An thương tâm quá độ, lại bị tra tấn, còn muốn chiếu cố Tô Đậu Tử lúc ấy mới một tuổi hơn, liền có chút không muốn sống nữa. Hơn nữa đoạn thời gian kia đúng là Tô Thế Bình tìm tra công lý luận, lại phản bị tra công làm ốm đau nằm trên giường.

Tam thúc y dụ dỗ gia gia nãi nãi còn có nhóm tộc lão muốn rừng cây kia, Tô Nhật An liền cho.

“Khó trách……” Nghe Tô Kiến Kiều nói xong, Tiết Văn Hãn rốt cuộc từ trong ký ức tra công tìm ra hình ảnh tương liên.

Bất quá, trong trí nhớ tra công  Tô Thế Bình sau đó liền đi trấn trên, chuyện phát sinh phía sau cũng không biết.

Đương nhiên, lấy tính cách tra công, cho dù biết cũng không để ý.

Tiết Văn Hãn thở dài, vừa vặn tới ruộng nhà hắn, liền cùng Tô Kiến Kiều cáo biệt.

Xuống ruộng, Phúc thúc Phúc thẩm đã đào rất nhiều, thấy Tiết Văn Hãn tới vội vàng chào hỏi.

Tiết Văn Hãn ứng thanh, bảo bọn họ lại lại đây ăn cơm trưa.

Phúc thúc Phúc thẩm kinh ngạc còn đặc biệt cảm động, nhưng cũng không thoái thác, bọn họ thật sự đói bụng.

Ăn cơm xong, Phúc thúc Phúc thẩm tiếp tục đào, Tiết Văn Hãn phân loại, lại cõng về nhà, tốc độ rất nhanh, đến buổi tối khi về khoai còn lại không đến một gian phòng.

Phúc thúc Phúc thẩm kiến nghị đào cho xong, Tiết Văn Hãn suy nghĩ một chút, đồng ý.

Khoai nhà hắn chỉ còn nhiêu đó, sớm đào xong sớm nhẹ nhàng.

Đào xong ngày mai liền không cần tới, hắn liền có thể làm thùng tắm linh tinh.

Cũng bởi vậy, ở nhà, Tô Nhật An làm xong cơm chiều, chờ mãi chờ mãi không thấy Tiết Văn Hãn về, cuối cùng tính bảo Tô Đậu Tử đi nhìn.

Cho nên, Tiết Văn Hãn vào sân, Tô Nhật An liền từ trong phòng bếp ra tới hỏi: “Sao lại trễ như vậy?”

“Dư lại một chút, liền đào cho xong luôn.” Nói, Tiết Văn Hãn cõng khoai tây cuống hầm, đặt khoai tây xuống đất,  bảo Phúc thúc đem khoai tây phía trên đưa cho hắn, lại bỏ toàn bộ vào hầm.

Đi lên, Tô Nhật An đã đem thức ăn dọn tới trên bàn.

Phúc thúc Phúc thẩm cũng vậy.

Nhưng lần này, Phúc thúc Phúc thẩm chết sống cũng không ăn cùng bọn họ, cuối cùng Tô Nhật An cũng không miễn cưỡng, đem đồ ăn mỗi dạng để vào mâm, đưa cho Phúc thúc Phúc thẩm.

Tô Đậu Tử bởi vì ăn điểm tâm, cơm chiều ăn không nổi.

Bị Tô Nhật An nói vài câu, sau lại căng da đầu ăn chút, ăn đến bụng tròn trịa, nhăn khuôn mặt nhỏ âm thầm thề: Lần sau nó nhất định phải buổi sáng ăn điểm tâm, ăn trưa liền không về nhà.

[ Edit ] Xuyên Thành Tra Công Sủng Phu LangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ