Rất nhanh, Tô Nhật An đã cầm tiền đi ra, đưa cho Tiết Văn Hãn.
Tiết Văn Hãn tiếp nhận tiền.
Sau đó duỗi đến đưa đến trước mặt Tô Nhật Lâm, cười tủm tỉm nói, “150 văn, cầm lấy…… Lần sau, nhớ rõ đừng lại nói hươu nói vượn, bằng không sẽ không đơn giản như vậy, của nhà ngươi chính là của nhà ngươi, không phải của nhà ngươi, tốt nhất đừng cưỡng cầu, hiểu?”
Tô Nhật Lâm lui về sau một bước, lại không nhận tiền.
Hiển nhiên không muốn.
Bất quá đưa ai, ai cũng không muốn, rốt cuộc tiếp 150 văn này, liền có nghĩa bọn họ đồng ý phiến rừng cây ở Tuyền sơn nhai là của nhà Tô Nhật An.
Gã không phải chưởng quầy, gã không làm chủ được.
Cho nên, tiền này gã tuyệt đối không thể nhận.
Đáng tiếc, Tiết Văn Hãn không làm theo lẽ thường, nhìn thấy Tô Nhật Lâm không cầm cũng không kiên quyết cho tiền gã, mà là nói: “Xem ra là ta đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, nếu đường đệ muốn tặng hai khúc cây kia cho nhà ta, ta cũng liền không thấy ngại, bằng không còn có vẻ chúng ta xa lạ, đường đệ —— ngươi nói đúng không?!”
“Ngươi nói cái gì? Ngươi không cần tiền?!” Tô Nhật Lâm còn chưa kịp trả lời, Tô Lý thị nằm trên mặt đất đòi chết đòi sống nói Tô Nhật An đánh cho nàng tàn phế “Hưu” một tiếng bật dậy, ôm đồm tiền trong tay Tiết Văn Hãn .
Lại bị Tiết Văn Hãn tay một cuộn, tránh đi.
Tô Lý thị có chút tức giận, ngay sau đó liền nghe Tiết Văn Hãn nói: “Nguyên lai thẩm thẩm không có việc gì a, không có việc gì vẫn là đứng tốt hơn, trên mặt đất bẩn như vậy, nghe nói ngồi lâu sẽ bị trĩ nha, nãi nãi…… Ngươi nói có đúng không?”
Tô Lý thị giận mà không dám nói gì.
Lão thái bà vốn dĩ liền bởi vì muốn chạy trốn không chạy thoát hận Tiết Văn Hãn đâu, nghe Tiết Văn Hãn nói ngẩng đầu hung hăng mà trừng mắt nhìn Tiết Văn Hãn một cái.
Tiết Văn Hãn cũng không tức giận, nói: “Các ngươi không phải muốn nói chuyện Đậu Tử đẩy Tô Hợp Tài xuống nước sao?”
Nói, Tiết Văn Hãn đem Tô Đậu Tử từ trong lòng Phúc thẩm ôm tới, vỗ vỗ mông nhỏ của Tô Đậu Tử, “Đậu Tử, đem sự tình hôm nay cùng mọi người nói một lần.”
Tô Đậu Tử vốn dĩ chính là một cái tiểu diễn tinh*, nghe Tiết Văn Hãn nói, lập tức méo miệng, hút cái mũi đem chuyện nó cầm kẹo phân tiểu bằng hữu, Tô Hợp tài đoạt kẹo của nó, lại chặt đứt cây trâm của nó cho mọi người nghe.
Hai đứa cũng bởi vậy mà đánh lên, cuối cùng nó không cẩn thận đẩy Tô Hợp tài xuống nước, nói tới đây.
Tô Đậu Tử lại khóc lên, vừa khóc vừa nói lão thái bà là như thế nào ném nó xuống cho mọi người biết.
Vốn dĩ mọi người cảm thấy Tô Đậu Tử đẩy Tô Hợp Tài xuống nước là không đúng, nhưng nghe Tô Đậu Tử nói, mọi người sôi nổi thay đổi sắc mặt.
Bắt đầu chỉ trích lão thái bà kia.
Tô Nhật An trực tiếp tức giận múc một xô nước, nếu không phải Tiết Văn Hãn giữ chặt, phỏng chừng liền tưới lên đầu lão thái bà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit ] Xuyên Thành Tra Công Sủng Phu Lang
Teen FictionHán Việt: Xuyên thành tra công sủng phu lang [ chủng điền ] Tác giả: Trì Thượng Hồng Y Nguồn : Wikidich Tình trạng: Hoàn thành Edit : Yến Tử Tranh Tình trạng : 🐌🐌🐌 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Tùy thân khôn...