Harry đứng quanh quẩn trước cánh cửa dẫn vào sở Bảo Mật, lần thứ ba mươi đếm đến số sáu mươi, tổng lại anh đã ở đây lượn lờ được nửa tiếng rồi. Nhìn lên cánh cửa sở Bảo Mật vẫn đóng kín mít, không có dấu hiệu cho thấy có người từ bên trong đi ra, người đàn ông tóc đen thoáng thở dài, tiếp tục lẩm nhẩm đếm số.
Sau khi giải quyết xong vụ án của Emillia, những bài báo nói về việc ly hôn của Harry và Draco cũng không còn xuất hiện nữa, những tháng ngày bình dị lại quay trở lại như ban đầu.
Chỉ là vấn đề ly thân của Harry và Draco vẫn kéo dài đến tận một năm sau vẫn chưa có được giải quyết.
Ngay sau khi đâm đơn ly hôn với Harry mà không có được câu trả lời xác đáng của Hermione về vấn đề này, Draco trực tiếp bỏ đơn chạy lấy người, trốn tiệt vào sở Bảo Mật không ra nữa. Sau khi xác nhận mình sẽ 'rời đi' khỏi vòng thời gian chính của thế giới trong ba tháng, Draco đã tiến vào vòng thời gian vĩnh cửu của Xoay thời gian được cất trong sở Bảo Mật để tiến hành nghiên cứu của mình.
Nói là ba tháng, thực tế đã gần một năm trôi qua rồi.
Hermione lần thứ mười lăm trong ngày nhìn thấy Harry lân la bên cửa dẫn vào sở Bảo mật, cau mày nhìn người bạn thân của mình
"Đã bảo bồ đừng có lân la ở đây mà về đi cơ mà! Draco đã tiến vào vòng lặp vô tận của thời gian để nghiên cứu Xoay thời gian mới được tìm thấy ở Bulgari rồi, phải một tuần nữa cậu ấy mới đi ra cơ!"
Harry quay đầu nhìn cô bạn thân của mình, ánh mắt tỏ vẻ 'tuần trước tuần trước nữa bồ cũng nói y như vậy', rất nhanh liền lại đặt sự chú ý của mình lên cánh cửa thần bí kia. Hermione cau mày nhìn người đàn ông tóc đen, chống hômg cao giọng ra lệnh
"Hoặc là bồ đi cùng mình ra khỏi đây ngay lập tức, hai là mình gọi ngài Shacklebolt hoặc mấy cậu Thần Sáng qua đây 'mời' bồ đi về phòng làm việc đấy."
Harry nghe vậy liền cứng người, ánh mắt đảo qua lại giữa cánh cửa sở Bảo Mật với Hermione, vẻ mặt lộ ra sự giằng xé giữa việc rời đi và ở lại. Cuối cùng trước ánh nhìn chằm chằm không chịu thoả hiệp của người phụ nữ tóc nâu, anh quyết định tự mình cùng cô nàng rời đi trước khi đối phương gọi người tới cưỡng chế xách cổ anh đi.
Harry luồn tay vào mái tóc đen rối xù, cau mày vuốt tóc ra phía sau, thấp giọng nửa tự lẩm bẩm, nửa trò chuyện với Hermione
"Đã 347 ngày 17 giờ 34 phút rồi, em ấy đến bao giờ mới chịu ra gặp tôi chứ..."
Hermione nhìn Harry bằng ánh mắt kỳ quái, lông tơ trên người dựng hết cả lên dưới lớp áo chùng dày. Cô không thẳng thắn trả lời người đàn ông tóc đen mà lái sang chuyện khác
"Việc bồ nhờ mình đã làm xong rồi đấy, có thời gian rảnh để lượn lờ chờ chồng bồ ra thì không bằng dùng nó để qua Gringotts làm nốt thủ tục một chuyến đi, đừng có lãng phí thời gian như thế nữa đi."
Harry nghe thế thì ừm một tiếng, sau lại nhớ đến việc mình nhờ Hermione là gì, vẻ mặt của anh lại thêm muộn sầu, tiếng thở dài càng thêm nặng nề
BẠN ĐANG ĐỌC
Draco Malfoy và bí mật ngày kỷ niệm
FanfictionTôi thề! Truyện này ngắn! Tôi thề trên cái tên của những đầu truyện tôi đào hố!