Phó bản thứ năm: Cô bé lọ lem (7).
~~~
【 A a a a a a a má con ơi!!! 】
【 Quá kích thích a a a a a!! 】
【 Mosaic!! Mosaic đã ô nhục nữ vương của ta mau cút ra!! Ta phải nhìn nữ vương khỏa thân a a a a a a!!! 】
【 Chu Dĩ Lễ có tài đức gì!!!! A!!! 】
【 Ghen ghét chết ta!! Ta không đồng ý việc hôn nhân này a a a a!! 】
Trong phòng phát sóng trực tiếp một mảnh điên cuồng tiếng la a a, pháo hoa lễ vật bùng nổ đến mức toàn bộ server của nền tảng phát sóng trực Tinh Xán sắp sập mất.
Chu Dĩ Lễ căn bản không nghĩ tới thế nhưng sẽ có loại chuyện này, cả người phảng phất như bị thiêu cháy, mặt đỏ tai hồng, yên lặng nhìn vách tường, “Cô mặc quần áo vào!”
An Thúy: “Nói cách khác là hôm nay anh không vẽ?”
“Cô căn bản là không có nói qua muốn vẽ chính là…… là…… Cô trước đem quần áo mặc vào!”
“Tôi vẽ chính là nhân thể, thì anh đương nhiên cũng như vậy, nếu không thì sao tôi có thể so sánh ai vẽ đẹp hơn? Tôi không chuyên nghiệp anh lại không phải không biết. Vậy đi, nếu anh không vẽ, như vậy thì anh chuẩn bị một chút.”
Đây là ý ngươi không vẽ ta thì ta vẽ ngươi.
Chu Dĩ Lễ bị cô bức đến có chút nóng nảy, phẫn nộ quay đầu, kết quả đôi mắt rơi xuống trên người cô, lại giống như điện giật lập tức quay qua một bên, lời vừa muốn nói cũng nuốt trở về trong miệng. Ngực kịch anh liệt phập phồng, siết chặt nắm tay nhắm mắt lại hít sâu vài hơi, huyệt thái dương nhảy nhảy, “Được, tôi vẽ.”
Anh ẩn nhẫn khắc chế nỗ lực bảo trì bình tĩnh, không lập tức nhìn An Thúy, mà lạnh mặt đi đến phía sau giá vẽ chuẩn bị giấy bút.
An Thúy thấy anh thật sự muốn vẽ, không biết muốn vẽ bao lâu, nên cũng lười đến bày ra tư thế, nâng chân nằm nghiêng trên gối.
Vì thế khi Chu Dĩ Lễ chuẩn bị tốt tâm lý, lấy hết can đảm ngẩng đầu, đột nhiên ngơ ngẩn, trước mắt anh rõ ràng là một tác phẩm nghệ thuật.
Làn da An Thúy rất trắng, da như ngưng chi, nằm trên chiếc gối nhung màu đỏ, hình thành cảm giác chêch lệch màu sắc rất mãnh liệt. Dáng người cô rất tốt, chỗ nên gầy thì không có một chút thịt thừa, chỗ nên có thịt thì no đủ mượt mà, đường cong nhấp nhô uyển chuyển, có thể nói là không có một chút không hoàn mỹ.
Cô tùy ý nằm ở đó, hai cánh tay thả lỏng gác sau đầu, ngón tay câu lấy mấy sới tóc đen xõa dưới thân cuốn lại, gương mặt xinh đẹp hướng về phía anh, không có biểu tình gì, ánh mắt nhìn anh lười biếng lại ngạo mạn lại phảng phất như còn có một chút thiên chân vô tà, đôi môi no đủ gợi cảm đỏ như lửa, hơi hơi mở. Toàn bộ, tràn ngập một loại sức hút mãnh liệt, khiến người khác mặt đỏ tim đập, gợi cảm quyến rũ nhưng lại không khiếm nhã, không có một chút cảm giác phong trần cùng dơ bẩn, ngược lại tràn ngập cảm giác nghệ thuật cao cấp.
Vô cùng đẹp, giống như bức tượng nằm trong phòng trưng bày nghệ thuật.
Chu Dĩ Lễ không dám nhìn thẳng thân thể cô quá lâu, nhìn chỗ nào cũng không nên, vì thế chỉ có thể nhìn mặt An Thúy, lại đối diện với đôi mắt của cô. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thẳng vào mắt của An Thúy, bây giờ mới phát hiện đôi mắt của cô so với thân thể còn có ma lực hơn, anh nhìn chằm chằm, lại không được tự nhiên muốn dịch chuyển tầm mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn][Xuyên nhanh] Hoành hành ngang ngược - Giang Sơn Thương La
Romance🍑Tên truyện: Hoành hành ngang ngược. 🍑Tên gốc: 快穿之横行霸道. 🍑Hán Việt: Khoái xuyên chi hoành hành bá đạo. 🍑Tác giả: Giang Sơn Thương Lan. 🍑Editor: Yummy. 🍑Số chương: 139 chương. 🍑Tình trạng edit: hoàn. 🍑Ngày đào hố: 25/06/2021. 🍑Ngày lấp hố: 20...