Chương 12: Chou Chou

911 97 1
                                    

Bỗng nhiên Angus như phát hiện cái gì, đối Zoro nói:
"Zoro cẩn thận, người này không có chết!"

Buggy nói:
"Đã muộn!"

Trong tay đao đâm vào Zoro, Zoro lập tức ngẩn người, nhìn không trung nổi lơ lửng một bàn tay, trong tay cầm cây đao hướng về phía mình, Zoro giật mình, bất quá mới vừa nghe Angus nói chính mình kịp thời tránh ra, không có bị đâm trúng chỗ trí mạng. Từ lúc bắt đầu hắn đã cảm thấy có điểm không đúng, hiện tại rốt cuộc biết là nơi nào không được bình thường, vừa rồi chính mình đem Buggy chặt thành ba khối, nhưng Buggy trên người lại không có một chút máu chảy ra, chính mình trải qua thời gian lâu như vậy chiến đấu dĩ nhiên không có phát hiện, thực sự là thất bại a!

Thấy Zoro bị thương, Angus cùng Luffy lập tức chạy đến, Buggy từ từ khôi phục nguyên trạng nói:
"Trái Bara Bara...đó là tên trái ác quỷ mà tao đã ăn! Tao chính là người đứt khúc! Mày không thể chém tao được đâu!"

Nhìn thân thể Buggy từ từ khôi phục, Nami giật mình nói:
"Cơ thể hắn tự liền lại kìa! Mình cứ nghĩ trái ác quỷ chỉ là lời đồn thôi chứ!"

"Người đứt khúc à?"

Luffy lẩm bẩm nói:
"Hắn là quái vật chắc!"

Luffy bỗng nhiên hô lớn:
"Quân khốn nạn! Đồ đâm sau lưng! Đánh lén hèn hạ! Đồ mũi to! Chạy đi, Angus, Zoro!"

Angus nhìn Zoro, hai người nhìn nhau cười:
“Giao cho chúng ta đi.”

Buggy lập tức nhìn 2 người nói:
"Tao không để tụi mày thoát thân đâu!"

Angus nhìn về phía Buggy, mĩm cười nói:
"Kama Kama...Air Bomb."

Hắn cõng lên Zoro đối với Luffy cùng Nami nói:
“Chúng ta hiện tại liền phải rời đi nơi này nếu không hậu hoạn vô cùng.”

"Ầm!"

Quả bom trực tiếp bạo tạc, nhưng trước đó bọn họ đã thoát khỏi đây.

Angus đem còn hôn mê Zoro đỡ xuống dưới, sau đó đối Luffy nói:
“Mau đi tìm bác sĩ.”

"Angus ngươi xem a!"

Luffy ở một bên ngồi chồm hổm dưới đất nhìn một con chó làm mặt quỷ nói:
"A, có 1 con chó nè! Là chó thật à? Sao nó chả nhúc nhích gì thế? Nó chết chưa?"

Angus nhìn Luffy vẻ mặt cầu khen ngợi biểu tình, thật là cảm thấy có điểm đau mắt:
“Ngươi tốt xấu là thuyền trưởng, đừng luôn là như vậy ấu trĩ.”

Còn không có hỏi ra khẩu đã bị đả kích, Luffy ủy ủy khuất khuất chọc chọc con chó. Con chó kia tức giận, muốn cắn lên mặt Luffy, nhưng bởi vì Luffy là người cao su, loại trình độ này cắn xé căn bản không có hiệu quả.

Zoro nhìn không chớp mắt mà nhìn chăm chú hắn sườn mặt, nhìn đến Angus khóe miệng giơ lên cười khi, trái tim không chịu khống chế mà kịch liệt nhảy lên, cơ hồ là trứ ma, hắn nhẹ giọng hô:
“Angus…”

Angus nghe được tiếng kêu của Zoro, quay đầu nhìn về phía hắn.

Nhìn Zoro cúi đầu, thoạt nhìn đáng thương lại vô tội, Angus mềm lòng, hắn đi đến Zoro bên người nhỏ giọng hỏi:
“Trên người đau không? Đợi lát nữa chúng ta đi tìm bác sĩ cho ngươi xem xem.”

Zoro ngẩng đầu, nhìn đến Angus trong mắt không chút nào che giấu lo lắng, hắn đối Angus lộ ra một nụ cười rạng rỡ, màu đen trong mắt thanh triệt thấy đáy, mang theo ấm áp dương quang:
“Ta không có việc gì, không cần lo lắng cho ta, ngươi thế nào? Có nơi nào không thoải mái hay không?”

Nghe những lời này, Angus cứng đờ biểu tình cũng hơi chút hòa hoãn:
“Không sao. Nhưng tốt nhất ngươi vẫn nên nghỉ ngơi 1 chút.”

Luffy thật vất vả tránh thoát con chó này, lập tức đi ngay phản kích, cắn con chó này cổ bắt đầu phản kích.

Lúc này đứng ở một bên Nami bỗng nhiên mở miệng nói:
"3 người đang làm cái quái gì thế này? Cứ nằm ra đường thế này thì thế nào cũng sẽ bị Buggy tóm lại ngay thôi!"

Đối với mấy người này, thật là triệt để hết chỗ nói rồi, những tên Hải Tặc này làm sao kỳ quái như thế, Hải Tặc không phải đều giống như tên Arlong kia sao?

Luffy nói:
"Chào hoa tiêu!"

Vừa nói vừa gõ vài cái đầu con chó kia, đúng lúc này, một cái bạch phát mang mắt kiếng lão đầu đi tới nói:
"Này! Mấy đứa trẻ kia! Để Chou Chou yên!"

“Ở đây có chỗ nào có thể nhỉ ngơi không?” 

“Vào nhà của ta đi, ở kế bên đấy.”

Nghe thị trưởng nói, Angus gật đầu 1 cái rồi đỡ Zoro rời đi.

Luffy kỳ quái nói:
"Chou Chou là tên của con chó này à?"

Nói đem con chó kia buông, đánh chó muốn xem mặt chủ, chủ nhân nếu như không muốn, như vậy thì không thể tùy tiện động thủ, nếu không liền có vẻ không lễ phép, chính mình là một người lễ phép.

Bên kia, ông lão tóc trắng đang giới thiệu thân phận của mình, ông là thị trưởng ở ngôi làng này, và cũng nói về Chou Chou, Chou Chou sở dĩ không muốn ly khai tiệm này đi tị nạn, không phải là vì đang mong đợi chủ nhân trở về, mà là bởi vì...cửa hàng này là báu vật của nó! Nghe được 2 từ báu vật, thứ đầu tiên xuất hiện trong đầu Luffy là chiếc mũ rơm, Luffy đã xác định đây chính là báu vật của mình!

Bất quá đúng lúc này, mặt đất bỗng nhiên chấn động, thị trưởng đột nhiên kích động nói:
"Là hắn đó! 'Người luyện thú' Mohji!"

(ĐN One Piece) Bảo Bối Monkey D AngusNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ